VÂN THƯ NGÃ Ý - CHƯƠNG 9
Cập nhật lúc: 2024-11-18 07:37:12
Lượt xem: 3,101
13
Độc mà ta trúng phải, vết thương trên người, cùng lời khai của Uyển nhi, đều là bằng chứng thép.
Nhưng Cố Cẩn Hoài dựa vào quan hệ của Ninh Vương, để mama bên cạnh Giang Ánh Tuyết nhận tội thay.
Chỉ là, đang trong lúc sóng gió, hắn không dám động đến ta nữa.
Tô tỷ tỷ liền phái hai nha hoàn biết võ công đến bảo vệ ta chu toàn, làm tai mắt cho nàng ấy, khiến Cố Cẩn Hoài phải kiêng dè.
Trở về viện, Giang Ánh Tuyết hai mắt đỏ ngầu, hung dữ nhìn chằm chằm ta: "Tiện nhân, ta nên một đao kết liễu ngươi."
Ta mân mê thức ăn cho cá, trêu chọc đàn cá chép trong hồ, thản nhiên cười đáp: "Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận."
Nước hồ xanh biếc, phản chiếu khuôn mặt độc ác của người đứng sau lưng.
Ánh mắt ả ta đảo một vòng, khóe miệng hơi nhếch lên, liền muốn bổ nhào về phía ta.
Ta trầm mặt xoay người, để ả ta mất tất cả mọi thứ.
"Muốn đẩy ta xuống nước? Không cần từ phía sau, như vậy cũng được."
Xoay người một cái, trong sự kinh ngạc của ả, ta nắm chặt lấy mái tóc dài của ả.
Âm thầm hít sâu một hơi, liền ấn mạnh ả xuống nước.
Ả ta càng giãy giụa, ta càng vui vẻ: "Ở Hộ Thành hà cũng như vậy sao? Tiếp tục đi! Ngày đó không được xem, hôm nay bổ sung cũng tốt!"
Ả ta càng vùng vẫy dữ dội, ta càng ấn mạnh hơn.
Ta vừa dùng sức, vừa cười lớn, cười đến nỗi nước mắt chảy dài: "Ngươi là người đầu tiên ta muốn giết, trước ngươi, ta ngay cả con gà cũng không dám giết.
Ta hận lắm, tại sao ngày đại hôn không g.i.ế.c c.h.ế.t đôi gian phu dâm phụ các ngươi đi."
Móng tay ta cắm vào da thịt ả ta, ả ta đau, ta sung sướng!
Ả ta dần dần kiệt sức, bàn tay vùng vẫy cũng dần mềm nhũn, ta liền nghiến răng, trực tiếp đẩy ả xuống nước.
Cố Cẩn Hoài được mời đến, liền thấy ta mân mê thức ăn cho cá, yên lặng nhìn người trong lòng hắn dần dần nổi lên mặt nước.
Hắn toàn thân run rẩy, như thể không quen biết ta, chỉ tay vào ta hồi lâu không nói nên lời.
Ta lại mỉm cười, ngây thơ hỏi: "Ả ta sắp c.h.ế.t rồi, chàng còn không mau cứu ả ta?"
Giang Ánh Tuyết mạng lớn, vậy mà không chết.
Nhưng ả ta bị ngâm lạnh lâu, hài tử trong bụng lại mất rồi.
Ả ta ôm Cố Cẩn Hoài chỉ trích ta g.i.ế.c người, muốn ta đền mạng cho ả ta một xác hai mạng.
Cố Cẩn Hoài hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm ta, khí thế hừng hực như muốn ta trả giá bằng mạng sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/van-thu-nga-y/chuong-9.html.]
Ta không thèm để ý, xòe tay ra: "Bằng chứng đâu? Không có bằng chứng, nói gì cũng được."
Rồi vỗ tay một cái, đám người hầu trong sân, ngay ngắn đứng thành ba hàng.
Đồng thanh nói, đều là Giang tiểu thư trượt chân ngã xuống hồ.
Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, Giang Ánh Tuyết hiểu, lẽ nào ta, Thẩm Vân Ý lại không hiểu?
Cố Cẩn Hoài nghiến chặt răng, hai mắt như muốn phun lửa.
Ta chỉ nhẹ nhàng tiến lại gần hắn, hỏi một câu: "Trong bụng ả ta có hài tử, tướng công của ả ta có biết không?"
Hắn mà dám nói là của hắn, một tội danh thông dâm là có thể dễ dàng rơi xuống đầu Cố Cẩn Hoài.
Nắm đ.ấ.m siết chặt dần dần buông lỏng, hắn giằng co với ta hồi lâu, mới dời mắt đi.
Ta ánh mắt lạnh lùng, ta giơ tay tát hai cái vào mặt Giang Ánh Tuyết.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trong sự kinh ngạc của hai người, ta nghiêm giọng nói: "Cho phép ngươi ăn uống ở phủ ta, ngươi lại dám mơ tưởng đến tướng công của ta, còn muốn hủy hoại danh tiếng của ta. Vu khống mệnh phụ, cho dù đưa ngươi lên nha môn cũng là chuyện đương nhiên."
Giang Ánh Tuyết vô cùng ủy khuất, hai má ướt đẫm nước mắt, yếu ớt túm lấy tay áo Cố Cẩn Hoài, cầu xin hắn đòi lại công bằng cho mình.
Cố Cẩn Hoài đau lòng vô cùng, đáy mắt nhuốm một tầng sương mù.
Nhưng khi Ninh Vương dàn xếp tội danh g.i.ế.c vợ cho hắn, hắn trở về với khuôn mặt sưng vù.
Chắc hẳn Ninh Vương đã rất bất mãn với hắn, cảnh cáo hắn đừng gây thêm chuyện nữa.
Cho nên, hắn không dám gây thêm chuyện nữa khi đang bị Ninh Vương chán ghét, liền nghiến răng an ủi: "Nàng nghỉ ngơi cho tốt, hiện tại thân thể quan trọng hơn, chuyện khác để sau hãy nói."
Lại một lần nữa, vì tiền đồ, hắn lựa chọn nhẫn nhịn.
Để sau này báo thù cho ả ta sao? Nhưng bọn họ không có sau này nữa đâu.
14
Nợ cờ b.ạ.c của công tử nhà họ Mạnh được ta trả hết, hắn mang theo bạc ta đưa, một đường lên phía Bắc, cũng gõ đăng đường cổ.
Cáo trạng Cố đại nhân giấu diếm nhân thê, cũng cáo trạng Giang Ánh Tuyết tư thông.
Trong hôn thư trắng đen rõ ràng, Giang Ánh Tuyết chính là thê tử của hắn, Mạnh Trường An.
Cố Cẩn Hoài cho dù quyền thế ngập trời, cũng không thể ngăn cản được sự chỉ trích của văn nhân.
Để che mắt thiên hạ, Cố Cẩn Hoài liền công khai nói: "Ta và Giang muội muội quả thực là người quen cũ, nhưng không có tư tình.
Mẫu thân bệnh nặng, nàng ấy lo lắng không yên, liền đến thăm nom. Ban đầu cũng định rời đi, chỉ là mùa hè mưa nhiều, đường núi khó đi, cho nên mới kéo dài đến hôm nay.
Giờ phu quân đến đón, ta đương nhiên không tiện giữ lại nữa! Ngày mai sẽ tiễn Giang muội muội lên đường."