Ván Cờ Tàn - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-10-27 22:28:50
Lượt xem: 5
Do nhà bếp đã bị Yên Cơ đốt lên Triệu Di đành dẫn nàng ra ngoài ăn, dạo trên con phố hắn ủ rũ nhìn nàng thầm nghĩ lại tốn tiền tu sửa lại vương phủ rồi đúng là đàn bà phá của mà.
-Ngươi nghĩ gì thế?
-Không có gì, tới nơi rồi
Hắn chỉ Túy Hương lầu phía trước, đây là tửu lầu cao cấp nhất kinh thành muốn ăn phải đặt bàn trước ba ngày, nếu không phải bị nàng hại thảm thì hắn cũng chả tới đây ăn.
-Hai vị không biết đã đặt trước chưa nhỉ?
Triệu Di đưa ra lệnh bài, thân phận Phong Vương điện hạ vẫn dùng tốt lập tức khiến tên tiểu nhị sợ tái mặt vội hành lễ rồi ba chân bốn cẳng chạy đi gọi chưởng quỹ
Lát sau một người đàn ông bụng phệ đi tới cười cười nói: "không biết điện hạ tới lên không thể đón tiếp từ xa, xin điện hạ thứ tội"
Triệu Di lắc đầu nói: "Vương chưởng quỹ không cần khách khí, sắp xếp một phòng yên tĩnh là được "
-Điện hạ mời vào
Cả hai ngồi ở phòng số một chữ Thiên, trong này ngoài một ca kĩ đánh đàn ra thì không có ai khác coi như yên tĩnh. Yên Cơ ngồi xuống uống trà, nàng từ nãy tới giờ nhận ra một vấn đề sống còn mà cả nàng và Triệu Di đang gặp phải
-Nơi này là của ai?
-Nhị ca
Quả nhiên vậy, Yên Cơ khẽ cười không biết lên gọi Triệu Di là kẻ ngốc hay kẻ điên nữa.
-Ngươi không cần lo, Túy Hương lầu dù thuộc về nhị ca nhưng chỉ một phần mà thôi, còn phần lớn là của Vương gia.
Vương gia? Cái tên này mấy ngày nay nàng đã tìm hiểu qua lên cũng biết đôi chút. Đây là đại tộc xuất phát từ Cảnh quốc, nhưng mười năm trước một bộ phận đã sang Tề quốc lập nghiệp, từ đó đến nay đã phát triển thành gia tộc to lớn không kém gì các gia tộc lâu đời ở nơi đây.
Nhưng vì tới từ Cảnh quốc lên triều đình không cho phép họ vào triều làm quan, Vương gia phải thông qua hợp tác với các vương tử để có ô dù bảo vệ bản thân.
Mười năm trước họ đứng bên Vũ vương Triệu Lăng, bây giờ đã là Tề hoàng. Bây giờ họ chưa ra mặt ủng hộ ai nhưng lại hợp tác làm ăn với Nhị hoàng tử Triệu Vũ khiến rất nhiều người nghĩ gia tộc này đã về cạnh Lăng Vương.
-Ngươi hiện tại có gia tộc nào chống đỡ không?
-Không có
-Có triều thần nào chống đỡ không?
-Không có
-Vậy ngươi có gì?
-Không có gì.
Yên Cơ khoé miệng giật giật xúc động muốn chửi người, cái đậu xanh ngươi không có gì mà muốn tranh vị, chả lẽ nàng chọn sai người giờ hối hận còn kịp không nhỉ.
Đang không biết làm gì thì đồ ăn được mang lên, nàng thở dài quyết định lo cái bụng trước đã.
Hai người nhanh chóng ăn xong, Triệu Di ra ngoài thanh toán còn Yên Cơ thì xuống dưới ngồi uống trà đợi hắn, mấy hôm uống trà thành quen mỗi khi nói chuyện hay ăn cơm xong nàng đều phải uống mấy chén trà mới được.
-Cơ tỷ tỷ
Từ sau vang lên tiếng gọi, nàng quay lại thì thấy Hà Nhi, ngoài ra còn một công tử đi cùng nhìn nàng hơi gật đầu coi như chào hỏi.
-Cơ tỷ, tỷ tới đây một mình sao?
-Tới với một người bạn, không biết vị công tử này là
-Tại hạ Tần Hào
-Cơ tỷ tỷ chúng ta vào trước nhé, tạm biệt tỷ
Nhìn hai người đi vào Yên Cơ trầm tư, nàng nhớ hình như đã nghe tên Tần Hào này ở đây rồi thì phải nhưng nhất thời không nhớ ra. Vừa hay gặp Triệu Di đi ra thì nàng liền hỏi hắn
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/van-co-tan/chuong-4.html.]
-Tần Hào là con trai trưởng của Tần gia, gia gia của hắn là đương triều Văn tướng, Tần Văn.
Yên Cơ ngạc nhiên, con trai trưởng của Tần gia thuộc phe đại hoàng tử lại đi cùng con gái của Hộ bộ thị lang thuộc phe nhị hoàng tử, xem ra thú vị rồi đây. Trên đường về Yên Cơ không ngừng suy nghĩ về việc này
-Yên Cơ, giờ về ngươi làm gì?
-Đi ngủ
-Chỉ vậy thôi sao?
-Chứ ngươi muốn làm gì nữa, chả lẽ kinh đô buổi đêm có gì chơi à
-À không có, thôi ngươi về nghỉ ngơi sớm cũng được
Triệu Di gãi đầu cười cười, lúc về tới vương phủ thì hắn để nàng về Cơ Hoa viện một mình còn bản thân lại ra ngoài, lần này tới thẳng Nguyệt Hoa viện.
Ở nhà Yên Cơ vừa tắm rửa thay đồ chuẩn bị đi ngủ thì Hoa nhi vào báo Tử Kính tới, nàng dù không thích hắn nhưng y là thị vệ của Triệu Di lên nàng để hắn vào
-Ngọn gió độc nào đưa Tử Kính đại nhân tới đây vậy
-Ta tới vì điện hạ, ta muốn biết ngươi có hại điện hạ hay không
-Ta hại Triệu Di thì được lợi gì, Tử Kính ngươi đang nghi ngờ ta sao?
-Ngươi tiếp cận điện hạ chắc chắn có âm mưu, không sớm thì muộn điện hạ và rất nhiều người sẽ bị ngươi hại
Yên Cơ khẽ cười nhìn y, không hổ là người bảo vệ cho Triệu Di ánh mắt rất sắc bén, nhưng sắc bén cũng chỉ dừng ở đó chứ y không thể làm gì nàng, không thể g.i.ế.c nàng.
-Ngươi nói đúng, ngươi quên Tề quốc đã làm gì Yên quốc à, ta sẽ bắt người Tề trả giá bằng máu.
Nàng nhẹ nhàng nói mà đôi mắt hiện rõ sát khí đáng sợ, Tử Kính cũng nhìn ra, hắn rút kiếm chĩa về phía nàng.
-Ta có lên g.i.ế.c ngươi.
-Tử Kính, ngươi không g.i.ế.c được ta, giờ thì mời đi cho ta buồn ngủ rồi.
Nàng thao giày lên giường nằm chứ không có kiên nhẫn mà nói nhảm với y, Tử Kính thu kiếm lại đi ra ngoài, đúng vậy hắn không thể g.i.ế.c nàng. Hắn ở bên ngoài cười tự giễu bản thân yếu đuối, có lẽ nhiều năm sau chính sự yếu đuối này sẽ khiến Tề quốc m.á.u chảy thành sông.
Sáng hôm sau Yên Cơ dậy thì thấy bên ngoài bị đập nát, ngay cả chiếc bàn đá cũng bị c.h.é.m làm đôi khiến nàng có chút khó chịu. Gọi Hoa nhi tới dọn dẹp nàng nghĩ hôm nay phải ra ngoài mua sắm chút rồi.
-Hoa nhi trong phòng còn bao tiền
-Một ngàn lượng ạ
Một ngàn lượng coi như đủ, nhưng sau này không thể dựa vào Triệu Di mãi lên Yên Cơ nghĩ tới việc tự kiếm tiền. Mà kiếm tiền nhanh nhất là đi ăn cướp, nhanh thứ nhì là buôn lậu hàng cấm, nhanh thứ ba là kinh doanh hợp pháp.
-Vẫn là đi ăn cướp nhanh hơn, cũng tới lúc giải quyết Hộ bộ rồi.
Dù lệnh điều tra mới hạ xuống hôm qua nhưng nàng quyết định giải quyết Hộ bộ luôn tránh đêm dài lắm mộng, do không biết Triệu Di đã về chưa lên nàng gọi Tử Kính tới làm cho nhanh.
-Sao ta phải nghe lệnh ngươi?
Tử Kính nhất quyết không nghe, hắn là thuộc hạ của tam hoàng tử chứ không phải của Yên Cơ lên lệnh của nàng hắn từ chối làm. Nhìn vẻ mặt khó chịu của nàng, hắn khẽ cười đắc chí.
-Xong vụ này ta chia ngươi ba phần lợi nhuận
-Được tiền sao?
-Đúng vậy, rất nhiều là đằng khác.
Yên Cơ cười nham hiểm, đàn ông mà thu mua bọn họ rất dễ dàng, ngoài tiền ra còn có mỹ nhân và danh tiếng. Mà với một người nghèo khố rách áo ôm như Tử Kính thì tiền là dễ nhất.
-Bao nhiêu
-Ba vạn lượng.
-Thành giao, muốn ta làm gì cứ thoải mái ra lệnh.