Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

VẢ MẶT - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:40:05
Lượt xem: 156

Một tháng sau, Tống gia tuyên bố phá sản, đi lên con đường tương tự như trong kịch bản.

 

Điểm khác biệt duy nhất là người mua lại nhà họ Tống không phải là Trầm Chu mà là một người mua bí ẩn.

 

Khi từ công ty về nhà, đột nhiên có người dùng khăn che miệng tôi. 

 

Khăn có tẩm thuốc, tôi nhanh chóng ngất đi.

 

Khi tỉnh lại, tôi thấy mình bị trói vào một ngọn núi hoang.

 

Chính nơi là trong cốt truyện, nơi tôi phơi xác nơi hoang dã.

 

Một chậu nước lạnh bao đầu tưới xuống.

 

“Tôi biết cô tỉnh rồi, đừng giả bộ. "

 

Gió cuối thu thổi qua, lạnh đến mức tôi run rẩy.

 

Tôi ngẩng đầu lên.

 

Thiếu niên nói chuyện mặt mày anh tuấn, đuôi mắt có một nốt ruồi nhỏ, sắc mặt tái nhợt, tựa hồ quanh năm không thấy ánh mặt trời.

 

Chính là thái tử gia hắc đạo Trầm Chu.

 

Phía sau hắn, năm sáu con ch.ó ngao nhìn tôi với ánh mắt đói khát, nước bọt trong miệng không ngừng chảy ra ngoài.

 

Có một khoảnh khắc trống rỗng trong đầu tôi.

 

Làm nữ phụ ác độc, Tống Tuyết Quan kết cục chính là bị ngao khuyển cắn chết.

 

Cái loại ảo giác đau đớn bị chó hoang chia thức ăn này làm mạch đập của tôi đều muốn ngừng đập.

 

Ngư Trăn Trăn giống như bị dọa sợ, núp trong n.g.ự.c Trầm Chu, lấy lòng cọ cằm thiếu niên.

 

Trầm Chu bị động tác như vậy lấy lòng, ngón tay có tiết tấu vuốt ve tóc Ngư Trăn Trăn: 

 

"Em xem, em bây giờ rất ngoan nha. Không có Túc Hòa, không có Lăng Tầm, cũng không có Tống Phong Trì. Rất yên tĩnh, không có ai quấy rầy chúng ta.”

 

Anh vén tóc Ngư Trăn Trăn lên, khẽ ngửi chóp mũi: 

 

"Em chỉ cần lưu lại mùi vị của anh là đủ rồi.”

 

Nghe được tên Tống Phong Trì, trong lòng tôi căng thẳng: 

 

"Tống Phong Trì, anh đã làm gì nó rồi?”

 

Trầm Chu không hài lòng với sự gián đoạn đột ngột của tôi, đột nhiên buông lỏng dây cương, một con ch.ó ngao vọt tới trước mặt tôi - -

 

Nó dừng lại khi chỉ còn cách mặt tôi mười centimet, nước bọt hôi hám của nó chảy xuống trán tôi.

 

Nhìn thấy bộ dáng buồn cười của tôi bị dọa chạy trốn, lại vấp phải dây thừng, Trầm Chu cười ha ha: 

 

"Cô yên tâm, tất cả bọn họ đều ở phía trước chờ cô, mà cô chính là người cuối cùng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/va-mat/phan-10.html.]

 

Tôi cắn răng: 

 

"Anh có ý gì?"

 

Trầm Chu mở năm ngón tay, mô phỏng bộ dáng pháo hoa nở rộ 

 

"Xe nhà cô đã bị tôi động tay động chân, bọn họ hiện tại đều đã chết."

 

"Đúng rồi, vị hôn phu cô thích kia, cũng c.h.ế.t rồi, hắn bị tôi đẩy xuống sông, hiện tại t.h.i t.h.ể đều trướng nát, cũng không biết Tống tiểu thư còn có thích hắn hay không.”

 

Hắn nhìn tôi với ánh mắt trịch thượng rồi mỉm cười nói

 

"Nếu là thích, tôi có thể giúp các người phối minh hôn.”

 

Ngư Trăn Trăn nghe được những lời này, sắc mặt tái nhợt, ngón tay trắng nõn nắm chặt cổ áo Trầm Chu, giống như người c.h.ế.t đuối bắt được cây gỗ trôi cuối cùng. 

 

Cô ta nhẹ giọng lẩm bẩm: 

 

"Tống Tuyết Quan, là cô hại tôi trước, đều là cô ép tôi. Cái này không thể trách tôi không thể trách tôi.”

 

Trầm Chu trấn an sờ sờ lưng thiếu nữ: 

 

"Cô đã gây thêm phiền toái cho Trăn Trăn, tôi phải chiêu đãi cô thật tốt mới được.”

 

Cảnh tượng trước mắt và nội dung cốt truyện giống nhau như đúc, trong nháy mắt tôi không phân biệt được cảnh trong mơ và hiện thực.

 

Nguyệt

Một giây sau, Trầm Chu sẽ buông lỏng dây cương, để cho chó ngao đói khát đồng loạt xông lên.

 

Mà hắn sẽ ôm Ngư Trăn Trăn, cẩn thận thưởng thức giờ khắc này.

 

Gió thu hiu quạnh, lá rụng cuộn tròn rơi trên mặt đất. 

 

Đang lúc Thẩm Châu đang muốn buông sợi dây ra thì tiếng động cơ đột nhiên vang lên—— 

 

“Tuyết Quan!"

 

"Chị!"

 

Tôi ngẩng đầu lên, đó là xe của ba mẹ tôi!

 

Trầm Chu nhìn thấy chiếc xe vốn nên nổ tung bốc cháy xuất hiện trước mặt mình, khiếp sợ trong lòng còn sâu hơn cả tôi.

 

Hắn hừ lạnh một tiếng: 

 

"Nếu cô nhất quyết muốn c.h.ế.t ở trước mặt ba mẹ cô, tôi sẽ thành toàn cho cô." 

 

Tôi nhắm chặt mắt, nhưng cơn đau vẫn chưa ập đến.

 

Giương mắt lên, đã thấy một chấm đỏ chiếu rọi trên trán Trầm Chu.

 

Đó là, bị s.ú.n.g b.ắ.n tỉa nhắm chuẩn.

 

Loading...