Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

UYỂN DAO - Chương 05

Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:49:58
Lượt xem: 2,040

Chải xong đầu cho ta, mẫu thân giúp đỡ đeo lên mào đầu cho ta.

 

Nhìn ta trong gương đồng, mẫu thân không khỏi cảm thán: "Thật đẹp, lúc Lam Nhi lấy chồng cũng sẽ đẹp như thế."

 

Bà ấy đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: "Hôm nay là ngày con xuất giá, vì sao đến giờ vẫn còn không thấy tỷ tỷ con?"

 

Nghĩ đến hôm qua dặn dò ám vệ trói hết cả tay chân của Lục Uyển Lam, với thân thể mảnh mai kia của nàng ta, có lẽ bây giờ còn chưa tháo ra được.

 

Bà ấy dặn người đi tìm Lục Uyển Lam, sau đó kéo tay của ta nói với ta sau khi gả đi nhất định phải coi phu quân là trời các kiểu.

 

Sau khi nghe thấy phía bên ngoài có tiếng chiêng trống và tiếng pháo vang trời, mẫu thân phủ khăn tân nương lên cho ta.

 

Bà ấy kéo tay của ta nói: "Thẩm công tử tuy có tật ở chân, nhưng nghe nói nhân phẩm vô cùng tốt, con nhất định không được lạnh nhạt cao ngạo như khi ở nhà, phải lấy lòng phu quân, như vậy thì con mới có thể có chỗ đặt chân ở Thẩm gia."

 

Ta uốn gối hành lễ: "Nữ nhi biết rồi."

 

8

 

Lúc nhìn thấy Thẩm Lệnh Hành một lần nữa cách khăn tân nương đỏ làm từ tơ lụa, ta có xúc động muốn không để ý dáng vẻ mà chạy tới ôm lấy hắn.

 

Hắn giống như kiếp trước, mặc hỉ phục đỏ chót ngồi trên xe lăn, vươn tay về phía ta.

 

Trong khoảnh khắc để tay lên tay của ta, sự lạnh lẽo giữa lông mày hắn dần dần tan ra, khóe môi khẽ nở nụ cười.

 

Hắn nắm tay của ta đi bái biệt song thân.

 

Trong số khách khứa xem lễ có người nghị luận.

 

"Nhi tử này của Thẩm tướng quân tuấn tú lịch sự, chỉ đáng tiếc là một người thọt, không thể kiến công lập nghiệp."

 

"Sinh trong nhà võ tướng, lại là một người thọt, về sau hai phu thê bọn họ chỉ có thể dựa vào Thẩm tướng quân che chở mà sống thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/uyen-dao/chuong-05.html.]

Tay ta chỉ giật giật, lại cảm thấy cái tay nắm tay ta vội hơn chút.

 

Mãi đến khi lên kiệu hoa, Thẩm Lệnh Hành mới buông tay của ta ra.

 

Lúc xoay người hình như ta nhận thấy gì đó, quay đầu quan sát trong cửa, dường như thấy được bóng dáng Lục Uyển Lam.

 

Khóe môi cong lên một nụ cười lạnh, ta cố ý nghiêng người về phía nàng ta, dừng lại một lúc rồi mới lên kiệu hoa.

 

Sau khi bái cao đường, ta tiến vào phòng tân hôn, Thẩm Lệnh Hành chỉ ở bên ngoài xã giao một lát rồi vào với ta.

 

Hắn không tiếp tục ngồi xe lăn nữa, mạnh mẽ dùng hai tay ôm lấy ta.

 

Cảm nhận được nhịp tim của hắn đập, ta có một cảm giác không chân thật.

 

9

 

Thật ra kiếp trước ta và Thẩm Lệnh Hành cũng chỉ là phu thê bốn năm.

 

Lúc vừa thành thân, Thẩm Lệnh Hành đã thẳng thắn nói với ta chuyện tật ở chân, hắn muốn ta bí mật, cũng từ đầu đến cuối đều tương kính như tân với ta.

 

Trong phủ của hắn không có thị thiếp, vì để tránh người ngoài nói linh tinh, ngày nào hắn cũng ngủ ở chính phòng với ta, nhưng hắn ngủ ở trên mặt đất, ta ngủ ở trên giường.

 

Chúng ta cùng đàm thơ luận họa, ta cũng sẽ nghiên cứu binh pháp với hắn, hắn biết ta có hứng thú với binh khí thì cũng sẽ dạy ta mấy chiêu.

 

Thành thân được hai năm sau, bởi vì ta không có con, Thẩm tướng quân quyết tâm nạp cho hắn mấy vị thiếp để khai chi tán diệp.

 

Thẩm Lệnh Hành ngồi trước giường một đêm, sáng sớm ngày hôm sau nói với ta: "Uyển Dao, ta không muốn nạp thiếp, có nàng ở bên ta mọi lúc mọi nơi, ta đã thỏa mãn rồi."

 

Sau này Hoài Vương tạo phản, Thẩm Lệnh Hành ẩn nấp trước mặt người ngoài mấy chục năm thống lĩnh thuộc hạ xông vào cung cứu giá.

 

Trước khi đi, hắn đưa d.a.o găm thiếp thân của mình cho ta, để ta tự vệ, còn để lại cho ta một tấm bản đồ và mấy ám vệ, nói với ta nếu như hắn c.h.ế.t thì ta hãy rời khỏi nơi này.

 

Loading...