Ước nguyện của con gái tôi - 8
Cập nhật lúc: 2024-05-29 19:11:57
Lượt xem: 4,089
8
Sáng sớm hôm sau, tôi đưa Niếp Niếp đến trường.
Quay người thì nhìn thấy Tiêu Trần đang ôm bụng bầu chặn trước xe tôi..
"Chị Hạ Mai, em cầu xin chị mau chóng ly hôn với anh Tưởng Minh đi!"
Vừa lên xe, Tiêu Trần đã bắt đầu khóc, nước mắt đầm đìa khiến ai nhìn vào cũng thấy thương.
"Tiêu Trần, đâu phải tôi không đồng ý ly hôn." Tôi đưa cho cô ta hai tờ giấy ăn, "Chỉ là Niếp Niếp còn nhỏ, cô cũng không đành lòng nhìn con bé như vậy mà không có bố đi.”
"Chị Hạ Mai......" Tiêu Trần kích động nắm chặt tay của tôi, "Thế nhưng mà...... Thế nhưng mà đứa trẻ trong bụng em không đợi được, nó càng lớn….càng lớn thì bác sĩ càng khuyên nên phá thai, em không muốn mất đứa nhỏ."
Tiêu Trần khóc thút thít.
Nói thật, tôi cũng có chút đồng cảm với cô ta, dù sao đều là phụ nữ.
Đợi Tiêu Trần khóc xong, tôi vào thẳng chủ đề với cô ta.
Bây giờ tôi chỉ muốn xác nhận rằng chính bản thân Tiêu Trần tự nguyện làm người biết thứ ba hay là bị Tưởng Minh lừa gạt.
"Tiêu Trần, cô nói thật cho tôi biết, hai người bắt đầu từ khi nào.”
Tiêu Trần cúi đầu, âm thanh nhỏ như muỗi: "Năm ngoái khi em mới vào công ty thì được anh Tưởng chiếu cố. Nhưng mà em thật sự không biết anh ấy đã có vợ
Năm ngoái? Có vẻ như Tưởng Minh lại lừa tôi rồi.
Hoá ra thời gian hai người bọn họ vụng trộm với nhau lại lâu như vậy.
Dựa vào thời gian suy đoán, Tiêu Trần có thể đã có thai khi đến dự tiệc sinh nhật của con gái tôi.
Tôi lại thở dài hỏi: "Cuối năm ngoái tôi có tham gia tiệc tất niên ở công ty. Khi đó mọi người ai cũng biết tôi là vợ của Tưởng Minh, vì sao lúc đó cô lại không chia tay.”
Tiêu Trần lắc đầu, kịch liệt phủ nhận năm ngoái đã gặp tôi.
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
"Chị Hạ Mai, có thể là em quên. Hôm đó nhiều người quá em không nhớ rõ nổi."
"Được, xem như là cô quên! Vậy lúc ở tiệc sinh nhật của con tôi thì sao? Khi đó cô cuối cùng cũng biết Tưởng Minh đã có vợ, vậy tại sao không rời đi?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/uoc-nguyen-cua-con-gai-toi/8.html.]
Thấy tôi hùng hổ doạ người quá, nước mắt Tiêu Trần lại rơi xuống.
"Em thừa nhận là lúc trước đã đi quá giới hạn với anh Tưởng sau đó lại có thai, là em có lỗi với chị. Thế nhưng nếu như đứa trẻ trong bụng em mất đi, chị Hạ Mai không thấy em đáng thương sao? Chỉ cần chị nguyện ý ly hôn với anh Tưởng Minh, em có thể thuyết phục anh ấy ra đi tay trắng, được không?”
Từng lời của Tiêu Trần đều bị tôi ghi âm lại.
Hôm nay cô ta tuyệt vọng tìm đến tôi thế này, chắc chắn là Tưởng Minh không biết..
Dù sao một khi chồng tôi thừa nhận anh ta ngoại tình trong hôn nhân thì kiểu gì tài sản cũng dưới kèo tôi.
Nhìn Tiêu Trần khóc lóc cầu xin tôi buông tha cho bọn họ, tôi lại nghĩ đến ngày xưa khi mình nhất quyết phải gả cho Tưởng Minh.
Tôi hỏi cô ta.
"Tiêu Trần, cô yêu Tưởng Minh như vậy, cônghĩ anh ta sẽ yêu cô sao?"
Tiêu Trần hiển nhiên bị câu hỏi của tôi làm cho sửng sốt. Cô ta do dự một chút rồi mới hỏi: "Chị cảm thấy anh ấy không yêu em sao?"
"Nếu như anh ta thật sự yêu cô, vậy tại sao lại để cô làm người thứ ba? Nếu như anh ta yêu cô, vì cái gì cô mang thai anh ta mới tìm tôi ly hôn? Chẳng phải vì đứa con trong bụng cô chắc?"
Câu hỏi của tôi như pháo nổ liên hoàn, khiến cán cân trong lòng Tiêu Trần bắt đầu nghiêng.
Tôi tin rằng cô ta đã suy nghĩ về những vấn đề này, nhưng bây giờ tôi đột nhiên nói rõ, nên nhất thời nhỏ khoa chấp nhận được thôi.
"Tôi...... tôi không tin, tôi không tin Tưởng Minh không yêu tôi......"
Nói đến đây là được rồi, những cái khác tôi cũng không tiện nhiều lời.
Tôi đưa Tiêu Trần về khu nhà Tưởng Minh thuê cho cô ta.
Nhỏ vừa xuống xe, bố mẹ chồng tôi không biết từ đâu chui ra, đỡ trái đỡ phải đưa cô ta vào nhà.
Có phải bọn họ không nhìn thấy xe của tôi không? Mà thôi tôi cũng lười để ý.
.
Dù sao đêm đó Tưởng Minh cũng không gọi điện cho tôi, xem ra Tiêu Trần không nói gì với anh ta cả.