Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tỷ Muội Tình Thâm - Chương 10 - HOÀN

Cập nhật lúc: 2024-06-09 14:57:57
Lượt xem: 188

Và để cứu Thanh Nguyệt, người c.h.ế.t trở thành ta, vội vàng biện bạch.

 

Ta thay nhà Tống tiền triều lên tiếng, bị quân lính ngộ sát.

 

Không ngờ chính việc này, khiến Tống Hạc Khanh hoàn toàn ghi hận Thanh Nguyệt.

 

Thanh Nguyệt bị hắn hành hạ đến c.h.ế.t trong oán hận, phụ mẫu yêu thương muội muội như mạng sống biết chuyện liền khóc mù cả hai mắt, tức giận đến bất lực nhảy sông tự tử.

 

Ngày nhà họ Giang diệt vong, ta được luân hồi.

 

Chỉ là, trước khi nhập luân hồi, ta cầu xin trời cao, giá như... ta và Thanh Nguyệt đều có thể tái sinh, thì tốt biết mấy.

 

Không ngờ, trời cao có mắt.

 

Mở mắt ra lần nữa, ta trở lại ngày Tống Hạc Khanh đầy thương tích, tranh giành thức ăn với chó hoang.

 

Thiếu niên thanh mảnh cao gầy nắm chặt váy của ta và Thanh Nguyệt, ánh mắt đầy mong đợi, giọng run rẩy mang theo lời cầu xin.

 

"Tỷ tỷ, cứu ta với."

 

Lúc đó, ta biết mình đã tái sinh.

 

Ta nghĩ: Đời này, ta nhất định phải bảo vệ Thanh Nguyệt thật tốt, quyết không để Tống Hạc Khanh làm tổn thương muội ấy dù chỉ một chút.

 

Không vì điều gì khác, chỉ vì...

 

Ta tên là Giang Tùng Nguyệt, là tỷ tỷ ruột của Giang Thanh Nguyệt.

 

Ngoại truyện: Thanh Nguyệt

 

Sau khi tỷ tỷ lên làm nữ đế, cuộc sống của ta càng thêm nhàm chán.

 

Việc kinh doanh của nhà họ Giang do phụ thân và Giang Dịch Tâm đảm nhiệm.

 

Hậu Sơn cũng có bà lão và muội muội canh giữ.

 

Trường công chúa ta càng ngày càng thấy không thú vị.

 

Nhưng may mà mọi người đều sống rất tốt, hạnh phúc viên mãn.

 

Sau đó, tỷ tỷ ta mạnh mẽ thúc đẩy việc thành lập trường tư thục chính thức cho nữ tử.

 

Các trường tư thục dành cho nữ tử ở dân gian mọc lên như nấm sau mưa, ở đó nuôi dưỡng tài năng và kiến thức cho nữ nhân, mở rộng tầm nhìn cho họ.

 

Mảnh đất trống sau núi, nơi bà lão dạy con gái biết chữ, ta và Giang Dịch Tâm luôn cường điệu rằng mình cũng muốn xây dựng một trường tư thục.

 

Với sự giúp đỡ của tỷ tỷ, trường tư thục này được đặt giữa núi xanh nước biếc, sân vườn tĩnh mịch, bao quanh bởi rừng trúc.

 

Ở đây, không phân biệt tài năng, thông minh hay không, miễn là nữ nhân muốn đi học thì đều có thể tham gia.

 

Mọi người cùng nhau học tập, thảo luận về thơ ca, sách vở, lễ nhạc, khích lệ lẫn nhau.

 

Lão sư của trường tư thục, chính là bà lão kia, bà càng trở nên trẻ trung hơn dưới sự đồng hành của các nữ sinh.

 

Có thể nói, bà là một nữ học giả tuyệt sắc.

 

Bà lão từ tốn và uyên bác, tận tình giảng dạy mỗi một nữ tử, hướng dẫn họ theo đuổi kiến thức và hướng thiện, nâng cao khả năng của bản thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/ty-muoi-tinh-tham/chuong-10-hoan.html.]

 

Họ học thơ ca, thi từ, thư pháp, hội họa, thảo luận về lịch sử, triết học.

 

Theo thời gian, trường tư thục nữ tử ở Hậu Sơn này nổi tiếng khắp nơi, thu hút nhiều nữ nhân có ý chí học tập đến đây.

 

Học viên ở đây kết thành tỷ muội, cùng nhau nỗ lực, cùng nhau phát triển.

 

Trong khi cạnh tranh họ cũng khích lệ lẫn nhau.

 

Sau đó, tỷ tỷ Giang Tùng Nguyệt mạnh mẽ vượt qua mọi ý kiến trái chiều, thiết lập chế độ nữ quan.

 

Quy định nữ nhân cũng có thể như nam nhân tham gia kỳ thi khoa cử, làm quan, tham gia triều chính.

 

Dưới chế độ này, nữ quan trở thành một hệ thống bình thường không thể bình thường hơn, nữ nhân cũng có thể tỏa ra ánh sáng riêng của mình, đứng chung trên triều đình với các quan lại là nam nhân..

 

Thế giới này, thái bình thịnh thế, rực rỡ như gương sáng.

 

Bách tính an cư lạc nghiệp, xã hội trong trẻo, văn hóa thịnh vượng, kinh tế phồn thịnh, quốc lực mạnh mẽ.

 

Có một tỷ tỷ phi thường như vậy, ta nắm bắt cơ hội, phái người viết vào sử sách, ghi lại từng chút một về ta và tỷ tỷ.

 

Tỷ tỷ vui vẻ đồng ý, bày tỏ sự ủng hộ nhiệt tình.

 

...

 

Ta vẫn nhớ, sử sách mô tả về ta và tỷ tỷ bắt đầu như sau:

 

Có hai tỷ muội nhà họ Giang ở Thần Võ.

 

Tỷ tỷ Giang Tùng Nguyệt xinh đẹp như hoa, từ tốn và duyên dáng; muội muội dễ thương, ngây thơ vô tư.

 

Họ cùng sống trong một biệt viện cổ kính rộng lớn, và phía đông biệt viện có một ngọn núi, tên là "Hậu Sơn".

 

Nghe nói cái tên này là do tiểu muội Thanh Nguyệt đặt.

 

Hai tỷ muội tài sắc vẹn toàn, mỗi người có điểm đặc biệt riêng.

 

Tỷ tỷ Giang Tùng Nguyệt giỏi cầm kỳ thi họa, mỗi khi hoàng hôn, nàng sẽ cùng đàn tranh dưới ánh nắng chiều tà, chơi những bản nhạc du dương, âm nhạc vang vọng trong sân vườn.

 

Tiểu muội Giang Thanh Nguyệt thích học cưỡi ngựa và làm ruộng cùng với người hầu trong nhà, giỏi đua ngựa, thường giành được vị trí đầu bảng trong các cuộc đua ngựa.

 

Nhưng nghe nói, trong một buổi tiệc đua ngựa mùa xuân nào đó, hai tỷ muội cùng đạt vị trí đầu tiên, khiến cho lão gia nhà họ Giang cười không ngớt.

 

Hai tỷ muội chia sẻ tâm sự, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với nhau.

 

Tỷ tỷ thấy hình ảnh của mình khi còn trẻ trong tiểu muội, còn tiểu muội coi tỷ tỷ như người dẫn đường.

 

Hai người cùng nhau thảo luận về nhân sinh chi đạo, trách nhiệm gia tộc và kỳ vọng vào tương lai, tình cảm rất sâu đậm.

 

Ngoài việc thưởng thức văn hóa, hai tỷ muội còn thích thưởng thức các món ngon trên phố lớn Trường An.

 

Hai người tán gẫu vui vẻ trên Hậu Sơn, tận hưởng tự do.

 

Khi bóng tối buông xuống, hai tỷ muội ngồi bên nhau, trò chuyện về quá khứ và ước mơ về... tương lai.

 

Và trong số những ước mơ đó, là trường tư thục nữ tử ngày càng tốt hơn và... chế độ quan lại trong thời bình thịnh thế.

 

(Hoàn)

Loading...