Tuế Tuế Trường Tương Kiến - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-03-28 19:16:10
Lượt xem: 122
Lúc Trịnh Dao tới đây khí thế hùng hổ, dáng vẻ giống như muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy, nhìn thấy phục sức của nàng ta, chắc chỉ được phong làm mỹ nhân, thật đúng là buồn cười, đương nhiên, lúc ta nhìn thấy biểu tình khiếp sợ của nàng ta, ta vô cùng vui sướng.
"Ngươi quả nhiên vẫn chưa chết."
"Cút ra ngoài."
Ta lười để ý nàng ta, nàng ta càng manh động hơn.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
"Ngươi sẽ không cho rằng mình vẫn là công chúa một nước đấy chứ? Bày ra dáng vẻ kiêu ngạo như vậy cho ai xem."
Thực ra ta và nàng ta vốn chả có bao nhiêu ân oán, chỉ là hôm nay nàng ta hưng sư động chúng tới làm phiền ta, cho dù ta không làm gì, Tiêu Tuân cũng sẽ để nàng ta nhận trừng phạt đủ.
Hà cớ gì chứ? Vì một tên nam nhân như vậy mà biến thành đố phụ không biết phân rõ phải trái.
Ta không thèm để ý nàng ta, chỉ yên lặng đợi tình thế càng lúc càng nghiêm trọng, đem những lời nhục mạ của Trịnh Dao đều thu vào trong tai, lúc Tiêu Tuân tới nàng ta vẫn còn đang mắng, sắc mặt Tiêu Tuân càng thêm âm trầm, dù sao cũng từng tắm máu trên chiến trường, toàn thân hắn nổi lên một cỗ sát khí giết chóc.
Trịnh Dao vừa quay đầu liền phát hiện Tiêu Tuân đang đứng ở phía sau, xem dáng vẻ hình như đã đến được một lúc rồi, sợ đến mức chân mềm nhũn quỳ xuống đất, lại biến thành điềm đạm đáng yêu, chỉ là lúc này đến Tiêu Tuân cũng không muốn diễn cùng nàng ta nữa rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tue-tue-truong-tuong-kien/chuong-6.html.]
"Người đâu, ném Trịnh mỹ nhân vào lãnh cung."
Nàng ta lần này thật sự hoa dung thất sắc rồi, gào khóc bảo Tiêu Tuân giữ nàng ta lại, nhưng chúng ta đều biết, Tiêu Tuân sẽ không.
Trong mật thất chật hẹp truyền ra tiếng cười, ta cười càng lớn trong lòng lại càng lạnh như băng, ta thẳng thắn chống lại ánh mắt nghi hoặc của hắn.
"Tiêu Tuân, đừng nói với ta ngươi đã yêu ta, yêu đến nỗi có thể vứt bỏ Trịnh Dao rồi nhé?"
Vẻ mặt hắn ta nghiêm túc, không giống đang đùa.
"Ta không yêu Trịnh Dao."
"Vậy thì ngươi yêu ta? Đừng nói đùa chứ Tiêu Tuân, ngươi đối với ta đến tột cùng là yêu, hay là trai lơ Tống Thanh Yến của ta khiến ngươi bất mãn vì tổn hại danh tiếng, ta so với ngươi còn rõ ràng hơn ai hết."
Sao hắn xứng với chữ Yêu kia chứ? Người như hắn thích hợp nhất là xuống địa ngục.