Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Truyện tình: Hồ Ly Cuối Cùng - 6

Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:04:31
Lượt xem: 25

Đường Hướng cảm nhận được sự sợ hãi của người trước mặt. Y chưa bao giờ chủ động làm quen với người khác nên không biết phải làm gì.

 

Động tác của y hết sức vụng về, tiến lại gần mĩ nhân. Giang Hàn vì sợ hãi nhân loại mà muốn duy trì khoảng cách với y. Kết quả y cứ tiến lên một bước, Giang Hàn lại lùi lại một bước.

 

Tận đến khi eo m.ô.n.g hắn chạm đến rào chắn của đình mát thì mới khựng lại, không còn đường lui. Thấy vậy, Đường Hướng nhanh chân lao tới, vươn tay muốn túm lấy người ta.

 

“A!” Giang Hàn nghiêng người né khỏi cánh tay vươn ra, thiếu chút nữa ngã ập xuống ao cá phía sau. Cũng may có Đường Hướng phản ứng nhanh, nhanh tay lẹ mắt túm được người, kéo về.

 

Cơ thể bị giam trong lồng n.g.ự.c cứng rắn của nam nhân cường tráng. Chóp mũi còn vương vấn mùi hương kì lạ mê người. Giang Hàn vốn bị người ôm, không hiểu vì sao lại chuyển thành hắn tự ôm người ta.

 

Đường Hướng vốn ghét tiếp xúc với người lạ, mỗi lần có người lạ muốn tiếp xúc cơ thể với y là y đều phải chuẩn bị tinh thần rất lâu. Hoàng đế của một nước như y tiếp xúc với nhiều người là chuyện không thể tránh khỏi. Không ngờ đến lúc thật sự động chạm, xúc cảm lại dễ chịu hơn y tưởng tượng.

 

Liệu đây có phải là duyên phận trời định như người đời thường nói không?

 

Đường Hướng nghĩ nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy mình suy nghĩ có lý. Y kéo mĩ nhân ra khỏi lòng mình, cử chỉ dịu dàng đỡ lấy cằm hắn: “Chào, trẫm là Đường Hướng.”

 

Giang Hàn bị ánh mắt dịu dàng nhấn chìm, bỗng chốc quên mất sợ hãi, đáp lại y bằng âm thanh cực kì mê người: “Ta là Giang Hàn.”

 

Hồ ly trời sinh là giống loài giỏi mê hoặc người khác. Cho dù có là hồ ly đực hay hồ ly cái thì thiên tính này chẳng hề thay đổi.

 

Đường Hướng nghe thấy thanh âm của Giang Hàn, tâm không ngừng nảy lên trong lồng ngực.

 

Giọng nói của mỹ nhân còn xinh đẹp, cuốn hút hơn cả dung mạo nữa.

 

Đường Hướng thích thú không thôi, ôm chặt mỹ nhân không chịu buông tay, tiếp tục giới thiệu với mỹ nhân: “Trẫm là hoàng thượng của nơi này, là người nắm mọi quyền lực cùng tiền tài.”

 

Giang Hàn lần này chỉ im lặng không đáp.

 

Dù sao thì hắn cũng không thể nói với người trước mặt hắn là hồ ly tinh mới xuống núi. Hắn sẽ bị lôi đi thiêu mất.

 

“Hậu cung của trẫm hiện tại chẳng một bóng hồng, nếu nàng đồng ý, trẫm nguyện phong nàng làm phi.”

 

Giang Hàn lặng yên nghe Đường Hướng nói hết, càng nghe càng cảm thấy không đúng. Mặc dù hắn mới xuống núi không bao lâu là thật, nhưng mà đại từ xưng hô là nàng hắn vẫn biết để chỉ nữ nhân…

 

Còn phong làm phi gì gì đó nữa. Nghe đám người bên ngoài nói, chỉ có nữ nhân mới được phong làm phi thôi.

 

Cái người trước mặt này, liệu có phải đã hiểu nhầm hắn thành nữ nhân rồi không?

 

Giang Hàn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là lựa chọn lên tiếng thú nhận. Người ở nơi này rất đáng sợ, ai ai cũng ăn to nói lớn, trên người còn có vũ khí sắc bén. Hắn không dám chạm tới.

 

“Cái đó, ta…”

 

“Nàng khoan hãy trả lời, trẫm có sai người chuẩn bị một bàn ngự thiện tiếp đãi nàng. Nàng có thể cùng trẫm ăn một bữa cơm này không?”

 

Mẫu hậu đã dạy, đối với nữ nhân phải dịu dàng, không được dùng quyền thế áp bức các nàng. Mọi thứ đều phải do các nàng cam tâm tình nguyện mới được.

 

Nhìn mẫu hậu trước đây vì bị cưỡng ép vào cung mà không có được hạnh phúc. Đường Hướng chẳng muốn mình biến thành loại người trước đây y ghét nhất.

 

Không thể ép buộc mĩ nhân, Đường Hướng chỉ có thể từng bước, từng bước lấy lòng người ta trước mà thôi.

 

Trùng hợp, Giang Hàn đúng là đang rất đói. Bởi vì vừa mới từ bên ngoài trốn vào trong cung, lại còn lấy thân phận là một thị vệ nên cơm ăn không no.

 

Giang Hàn không nghĩ nhiều, mỉm cười đồng ý: “Được.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-tinh-ho-ly-cuoi-cung/6.html.]

Đường Hướng nhìn thấy nụ cười xuất hiện trên gương mặt tịnh thế, trái tim càng đập mạnh mẽ hơn.

 

Trời ơi! Trên thế gian thật sự có người đẹp như thế này sao?

 

“Đi… trẫm đưa ngươi tới ngự thiện phòng.”

 

“Được!” Giang Hàn cười càng thêm đậm.

 

Đường Hướng nhìn đến mềm chân, khó khăn lắm mới giữ vững được biểu cảm trên mặt.

 

Không thể thất thố, trẫm là hoàng đế.

 

Mặt mũi của hoàng đế, không thể mất được!

 

Đám thị vệ chính hiệu cùng cung nữ bên trong hậu cung hôm nay được cùng nhau chứng kiến cảnh tượng nghìn năm có một. Hoàng đế bệ hạ mắc chứng lãnh cảm lần đầu tiên tự mình chủ động mang theo một mỹ nhân mặc y phục thị vệ đi vòng quanh hậu cung.

 

Đó là phi tử mà hoàng đế bệ hạ giấu giếm bấy lâu nay sao?

 

Hoàng đế bệ hạ thật sự đúng như lời đồn? Cất giấu mĩ nữ cho riêng mình mà không để ai biết à?

 

Liệu có phải đây là thời điểm hoàng đế bệ hạ muốn công bố nữ nhân của mình cho tất cả mọi người được biết không? Hoàng đế bệ hạ sẽ thật sự nạp vị phi tử đầu tiên cho mình sao?

 

Mập

Toàn bộ những thắc mắc bên trên hầu như đều là những thắc mắc chung của đám nô tài nhiều chuyện ở trong cung. Chỉ trong vòng chưa đầy một canh giờ, tin đồn về việc hoàng đế bệ hạ sẽ lập phi sau nhiều năm cai trị cũng lan ra khắp hoàng cùng… phong thanh truyền ra tận bên ngoài.

 

Dĩ nhiên, hai người trong tin đồn hiện tại vẫn chưa hề biết gì. Cả hai vẫn đang ngồi bên cạnh nhau ăn cơm.

 

Đây là lần đầu tiên Giang Hàn được đối diện với một bàn thức ăn thịnh soạn.

 

Hắn hào hứng hỏi: “Toàn bộ chỗ này đều là chuẩn bị cho hai ta ăn sao?”

 

Đường Hướng vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên, chỗ này đều là chuẩn bị cho nàng, nàng cứ ăn thỏa thích, thứ nào muốn có thể kêu cung nữ làm thêm.”

 

“Thật sự có thể ăn hết sao?” Giang Hàn cầm đũa, trước khi gắp miếng đầu tiên vẫn không quên xác định lại.

 

Giang Hàn cực kì kiên nhẫn trả lời: “Đúng!”

 

“Vậy ta không khách khí đâu.”

 

Giang Hàn vui vẻ đưa đũa gắp một miếng thịt, vốn là định gắp lên bỏ trực tiếp vào miệng nhưng chẳng hiểu y suy nghĩ thế nào liền đổi hướng đũa đặt miếng thịt vào bát cho y.

 

Tống Liêu ở bên cạnh quan sát, thấy hành động của hắn liền lập tức nhảy dựng lên.

 

“Cái đó không được! Người đâu, mau đổi cho hoàng thượng một cái bát khác.”

 

Ngay khi Tống Liêu vừa dứt lời, một trong các cung nữ đứng hầu bên cạnh lập tức bước ra khỏi vị trí. Nàng cực kì nhanh nhẹn thay cho hoàng đế bệ hạ một cái bát sạch bóng.

 

Giang Hàn: “…”

 

Chuyện gì mà đáng sợ vậy?

 

Thấy mỹ nhân hoang mang, không đợi Đường Hướng tự mình ra tay, Tống Liêu đã lên tiếng giải thích trước: “Trong giờ cơm, không ai được gắp đồ ăn cho hoàng thượng… đây là quy định, mong ngài hiểu rõ.”

 

Giang Hàn không hiểu cho lắm, biểu cảm vẫn mờ mịt. Đường Hướng thầm than không ổn, cứ đà này mỹ nhân còn chưa lấy đến tay đã bị thái giám tổng quản dọa chạy mất rồi.

 

Y lập tức gạt Tống Liêu sang một bên, ra lệnh: “Tất cả lui xuống hết cho trẫm.”

Loading...