Truyện tình: Hồ Ly Cuối Cùng - 26
Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:09:52
Lượt xem: 8
Hồ ly sống trong rừng núi từ nhỏ, đương nhiên sẽ hiểu rõ về rừng núi. Trong những thứ không có quy luật nhất cũng sẽ có quy luật nhất định mà chỉ những sinh vật sống trong rừng mới biết. Những thứ được nhận biết bằng kinh nghiệm.
Đường Hướng nghi ngờ mỹ nhân từng tới nơi này rất nhiều lần, nhưng y không có chứng cứ, chỉ đành âm thầm xấu hổ. Tất cả là tại đám sát thủ kia khiến trẫm mất mặt trước mỹ nhân. Dù trước đó y cũng đã rất mất mặt rồi.
Giang Hàn nhìn đoạn đường trước mặt, suy đoán: "Phía trước hẳn sẽ có một hang động, có thể vào ẩn nấp."
Đường Hướng đau bụng muốn chết, hướng Giang Hàn trả lời: "Không được, chọn chỗ khác."
Hang động dù có thể dùng để tránh thú dữ và mưa nhưng đối với sát thủ thì hang động lại không khác gì một cái rọ. Lựa chọn chui vào hang động lẩn trốn là lựa chọn ngu ngốc nhất. Mỹ nhân suy cho cùng chưa từng phải đối diện với mưu kế hiểm ác, điều mà y đã tiếp xúc từ rất sớm.
Giang *suy nghĩ nông cạn* Hàn: "..."
Ngươi không muốn trốn trong hang động thì thôi, âm thầm mắng hắn trong lòng làm gì?
Mập
Dù không trực tiếp thấy biểu cảm của nhân loại lúc này nhưng nghe giọng điệu chắc chắn là đang âm thầm cười hắn. Hắn chỉ muốn hỏi ý kiến của nhân loại thôi... biết vậy bỏ y lại với đám sát thủ kia.
Giang Hàn cũng chỉ nghĩ chứ không dám làm. Bất bình thì bất bình nhân loại thì vẫn phải bảo vệ. Hắn tìm mãi mới được một nhân loại thú vị, mới chơi được vài bữa sao có thể bỏ được!
"Chúng ta tìm đường xuống núi."
Đường Hướng ngập ngừng: "Trước khi xuống núi, nàng có thể cho trẫm xuống không?"
Eo của y chịu không nổi nữa. Vốn dự tính sẽ không vạch trần giới tính thật của hắn, nhưng giờ hắn lại để lộ thể lực kinh người, muốn không lộ cũng không được.
Đương nhiên y cũng không thể vì mặt mũi mà bỏ mạng ở nơi này.
Vừa rồi quá gấp nên hắn mới chủ động vác người lên vai, quên mất tư thế này sẽ khiến y khó chịu. Hắn lập tức thả người xuống.
"Cẩn thận!"
Chân vừa chạm đất, Đường Hướng không kìm được lảo đảo. Bụng cực kì khó chịu, eo chẳng còn sức lực nào chống đỡ cơ thể. May Giang Hàn ở bên cạnh vẫn luôn để ý, nhanh tay đỡ lấy y.
Y xua tay: "Trẫm không sao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-tinh-ho-ly-cuoi-cung/26.html.]
"Nơi này chưa đủ an toàn, ta cõng ngươi." Đối với một con hồ ly đực như Giang Hàn chỉ chạy một đoạn đường vừa rồi chẳng thấm vào đâu, hắn thở không gấp, eo lưng thẳng tắp.
Đường Hướng một bên ôm bụng thê thảm dựa vào cây chỉ có thể đỏ mắt nhìn. Nam nhân này không phải người dễ đoán nhưng y không ngờ là thể lực của hắn lớn đến vậy. Nơi đây quả thật vẫn chưa an toàn, cân nhắc một hồi, y tình nguyện leo lên lưng người ta.
Giang Hàn khom lưng: "Ngươi lên đi!"
Y ngại ngùng mím môi, nhắm chặt mắt, dùng hết khí lực toàn thân lao lên lưng người ta. Tấm lưng ấy luôn bị y phục rộng thùng thình của quý phi che khuất, hắn không ngờ nó rất vững trãi.
"Ngồi chắc nhé!" Giang Hàn vòng tay đỡ ở cặp bông đào, qua mấy tầng y phục, Đường Hướng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ từ đôi bàn tay. Y đỏ mặt, để mặc cho hắn thích làm gì thì làm.
Tư thế này dễ chịu hơn rất nhiều, Đường Hướng nằm trên lưng mỹ nhân yên ổn, hai tay quy củ ôm lấy cổ, không hề động loạn. Tốc độ di chuyển của Giang Hàn rất nhanh, xuyên qua rất nhiều bụi cây, chạy tới một con suối nhỏ.
Y nhìn con suối trong vắt vui vẻ: "Đi dọc suối này chắc chắn sẽ xuống được núi."
"Nhưng cũng rất dễ bị sát thủ phát hiện." Bọn họ biết đi dọc suối tìm đường xuống thì đám sát thủ kia cũng biết đứng ở dọc bờ suối chờ bọn họ đi ngang.
Đường Hướng bị nhắc nhở: "..."
Trẫm nghi ngờ hắn đang muốn trả thù y vụ hang động.
"Mau, ở bên đây cây cỏ bị đổ, chắc chắn hoàng đế vừa chạy qua, mau chia nhau tìm."
Sát thủ tìm được tới nơi này, có thể toàn tâm toàn lực truy tìm họ, đoán chừng ám vệ của y đã thất thủ rồi. Đi dọc suối không phải phương án hay, nhưng chạy trong rừng vẫn sẽ ít nhiều để lại dấu vết.
Đường Hướng nhìn mảng rừng rậm rạp bên bờ kia.
Trong đầu không ngừng nghĩ đối sách, nếu bây giờ bọn họ đứng lại thì khả năng đấu trực diện thắng đám sát thủ kia là bao nhiêu phần trăm?
Ngay lúc tiếng động phía sau ngày càng gần thì Giang Hàn cũng có động tĩnh. Hắn buông tay, quyết đoán dùng lực xé rách vạt áo: "Ngươi cố gắng bám thật chắc nhé!"
Không có tay hắn đỡ hông, hắn sợ nhân loại chịu không nổi mất.
Dù không rõ mỹ nhân định làm gì nhưng Đường Hướng cũng cực kì phối hợp. Y hướng tay ôm thật chặt cổ hắn, chân cũng hướng lên trên, vòng qua eo hắn, cả người thu thành một khối, tận lực giải phóng hoạt động cho Giang Hàn.
"Ta sẽ cố gắng." Giang Hàn đem vạt y phục quấn vào tay, nhảy qua con suối nhỏ. Ngay khi vừa sang bờ bên kia, hắn đu người, trèo lên cây cao gần đó. Hành động dù không linh hoạt bằng khi chạy dưới đất nhưng tốc độ chuyển từ cành này sang cành cực kì nhanh, nháy mắt, thân ảnh cả hai đã biến mất dưới tán lá rậm.