Truyện tình: Hồ Ly Cuối Cùng - 21
Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:08:09
Lượt xem: 10
"Qua đây." Đường Hướng kéo hắn vào ngực, giúp y thoát khỏi một tên đang cố y lùi vào người Giang Hàn.
Ý xấu không thành, lập tức tránh sang một bên: "Ngại quá, tôi đứng không vững."
Đường Hướng không thèm đáp hắn hừ lạnh một tiếng. Đối diện với ánh mắt đáng sợ của y, gã sợ hãi cứng đờ sống lưng.
"Hai vị chơi tự nhiên!"
Đường Hướng không tỏ vẻ nhưng khí áp quanh người giảm xuống rõ rệt. Con bạc bị dáng vẻ này của hắn dọa sợ, hai bước gộp thành một chạy thật xa.
Trong lúc gã còn mải cắm đầu cắm cổ chạy, Đường Hướng bên kia đã bắt đầu thu tiền về tay. Giang Hàn nhìn Đường Hướng thu tiền hai mắt dường như muốn phát sáng.
Đường Hướng cực kì hưởng thụ ánh nhìn ngưỡng mộ của hắn, Y nhún nhún vai: "Trò hay vẫn còn ở phía sau."
Sau khi phá đảo bàn tài xỉu, Đường Hướng dẫn Giang Hàn qua các trò chơi khác. Ở bất kì bàn nào y cũng thắng lớn, lớn đến mức nhà cái hận không thể cầm gậy đuổi người ra ngoài. Giang Hàn lần đầu tiên thắng lớn, cười đến ngây ngốc.
"Đói chưa? Có muốn đi ăn gì không?"
Giang Hàn lắc đầu: "Ta chưa đói."
Nhà cái thấy Đường Hướng muốn đi ăn đáy lòng vui vẻ. Ai ngờ vui vẻ chưa được bao lâu thì mỹ nhân bên cạnh đã dập tắt hy vọng. Mỹ nhân còn muốn chơi, chắc chắn tên mặt trắng kia sẽ không rời đi.
Đường Hướng không những không đi mà còn hướng Giang Hàn đề nghị: "Nàng có muốn chơi một ván không? Ta dạy nàng chơi."
Mập
Giang Hàn nghĩ đến việc mình có thể phục thù cực kì hào hứng, lập tức đồng ý: "Được, ngươi dạy ta."
Tư thế hăng hái xông pha không khác gì đi đánh trận của Giang Hàn liền muốn lau mồ hôi hột, còn phải quyết đầu với tên mặt trắng kia nữa... bọn họ còn để thua thì xác định là hôm nay không có tiền rồi. Tối khẳng định sẽ bị ông chủ đánh, bọn họ còn không muốn bị đánh.
Nhà cái ôm trong lòng quyết tâm lấy lại tiền, Giang Hàn hào hứng muốn trả thù, khí thế từ hai bên tỏa ra không khác gì địch thủ ngàn năm gặp lại nhau trên chiến trường khiến những con bạc bên cạnh không hẹn cùng lùi lại một bước. Bọn họ mới không dám tiến lên đâu, nếu không người mất tiền sẽ là bọn họ. Bọn họ vẫn nên đứng sau quan sát thôi, biết đâu sau lần này bọn họ có thể rút ra được kinh nghiệm chơi bài bách phát bách thắng của tên mặt trắng kia. Đến lúc đó, bọn họ không cần phải lo cái ăn mặc mỗi ngày nữa.
"Rất đơn giản," Đường Hướng mỉm cười, ghé vào tai Giang Hàn nói nhỏ: "Nàng chỉ cần làm như thế này..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-tinh-ho-ly-cuoi-cung/21.html.]
Giọng nói dịu dàng trầm ấm truyền vào vành tai xông thẳng đến đại não, Giang Hàn chịu không nổi đỏ mặt ngại ngùng. Hơi ấm rời khỏi môi y chạm đến tai hắn khiến đôi tai như bị bỏng. Tai vốn là vị trí nhạy cảm nhất của hồ ly, bình thường chỉ chạm vào một cái cũng đủ khiến toàn thân run rẩy, chính hắn cũng không dám chạm mạnh lần này còn để bị người khác chơi đùa... hắn ta đúng là không muốn mạng nữa mà.
Nội dung câu nói của Đường Hướng hắn không rõ ràng. Hắn chỉ đáp trong vô thức sau đó dùng tay che tai mình lại.
Nói chuyện thì đứng thẳng mà nói chuyện đi, đột nhiên cúi sát như vậy làm gì chứ!
Giang Hàn tức chết, vừa phải che tai vừa phải che mặt. Đến cuối cùng người gánh chịu phẫn nộ của người ta vẫn là đám nhà cái kia. Giang Hàn bị người trêu chọc hận không thể đem đám nhà cái ra xẻo thịt rút xương. Hướng Dương trêu chọc người thành công đương nhiên là cũng muốn đối với mỹ nhân dỗ dành một chút...
Hai người song kiếm hợp bích đến khi đám nhà cái đứng còn không vững mới dừng lại.
Đường Hướng nhìn mỹ nhân hồ hởi ôm thêm một mớ tiền ném vào trong cái bao ám vệ đang xách liền dịu dàng mỉm cười: "Thế nào, muốn đi ăn cơm chưa?"
Giang Hàn lúc này đã trả thù được đám nhà cái vui vẻ gật đầu: "Được."
Hai người vui vui vẻ vẻ ôm tiền bước ra khỏi quán để lại bên trong là những đôi mắt ngập nước của nhà cái và sự ngưỡng mộ vô bờ bến của những con bạc. Trình độ chơi bài đáng nể như vậy chắc chắn là phải chơi không ít lần rồi nhưng mà một người thực lực lớn như thế bọn họ không có khả năng không biết...
Hoàng thành chỉ có một sòng bạc duy nhất là chỗ của bọn họ. Đương nhiên những con bạc có tiếng trên toàn bộ đất nước cũng được bọn họ cập nhật thường xuyên từ chỗ Vấn Tiên lâu. Người này đánh hay như vậy nhưng đến cả Vấn Tiên lâu cũng không biết chứng tỏ là giấu nghề rất kỹ hoặc là khả năng che giấu danh tính tuyệt định.
Lần này bọn họ đón được thần bài mặc dù thua lỗ không ít nhưng nếu lấy danh tiếng đó của hắn ta để thu hút khách bạc thì khả năng bù lỗ cũng rất cao. Trùng hợp ngày hôm nay quán lại có đông người, tốc độ lan truyền ắt hẳn sẽ cao hơn tưởng tượng rất nhiều. Người kinh doanh hơn nhau ở đầu óc, một người kinh doanh giỏi chính là một người có thể lấy lỗ làm lãi. Đương nhiên đám nhà cái khiến sòng bài hôm nay thua lỗ vẫn không thể thoát khỏi việc ăn đập.
Giang Hàn nào có quan tâm thắng lợi vẻ vang lần này đem đến bao nhiêu đau khổ cho người khác! Hắn vui vẻ là được. Quả nhiên tin tưởng nhân loại là quyết định đúng đắn, hắn ôm theo mối hận với sòng bài không biết bao nhiêu năm tháng cuối cùng cũng trả được.
"Nàng vui?"
Giang Hàn cực kì thành thật: "Ta thật sự rất vui."
Ăn xong bữa cơm bên ngoài thì trời cũng đã muộn, đoán chừng Tống Liêu cũng đã sắp quay lại, Đường Hướng lập tức mang theo mỹ nhân hồi cung.
"Lần sau có cơ hội lại đưa ngươi ra hoàng thành dạo chơi."
"Được."