Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Truyện tình: Hồ Ly Cuối Cùng - 19

Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:07:44
Lượt xem: 12

Lần ra ngoài này, mục đích của Đường Hướng là nghe ngóng tin tức phản quân. Trong cung, người bên cạnh y đều là gián điệp, nhất cử nhất động y đều được thông báo lại toàn bộ. Tin tức phản quân không thể đưa từ ngoài vào cung cho y mà không bị phát hiện được. Vậy nên mỗi lần cần tin tức của phản quân y đều sẽ ra ngoài.

 

Vấn Tiên lâu nổi tiếng là nơi mua bán tin tức lớn nhỏ, thông tin khách hàng được bảo mật vô cùng tốt. Chỉ cần là người có tiền, muốn tin tức trên trời cũng có. Nổi tiếng là thế nhưng chủ nhân của nơi này là ai lại chẳng ai biết, đến giới tính nam hay nữ, già hay trẻ cũng không một ai hay, tựa như nơi đây chẳng hề có chủ nhân.

 

Thông tin về chủ nhân của Vấn Tiên lâu luôn là bí mật người người tò mò. Vì thông tin này không ít người đã đổ núi tiền xuống nhưng chẳng ai đạt được kết quả, điều này càng kiến Vấn Tiên lâu trở thành nơi bí ẩn nhất kinh thành.

 

Việc thân phận chủ nhân nơi này được bảo toàn là do hình thức truyền tin của nơi này vô cùng khác người. Mỗi lần muốn trao đổi với chủ nhân nơi này đều phải thông qua vách ngăn cực dày, trên vách ngăn chỉ có một khe hở nhỏ để trao đổi thông tin. Lối vào căn phòng cũng chỉ có một mình hắn ta biết được. Nhiều người vì muốn bắt sống hắn mà đã bỏ không ít tiền của thuê người tới, tuy nhiên, chẳng ai đạt được mục đích.

 

Căn phòng kín đó được thiết kế vô cùng kiên cố, dù có dùng thuốc nổ hạng nặng cũng không hề hấn gì.

 

Người giữ chức vụ cao nhất và lộ mặt tên là Phong Miên. Y là người duy nhất có thể nói chuyện với chủ nhân, cũng là người phát ngôn của hắn. Y vốn là nam nhân nhưng vì bát tự hung nên được nuôi dưỡng như nữ tử. Có lẽ vì vậy mà nhan sắc của y khá ngọt ngào Phong Miên, được người người coi là nam nhân xinh đẹp nhất kinh thành. Phong Miên đẹp đến nỗi ngay cả phận nữ nhi khuê các cũng phải tự ti không bằng.

 

Tuy nhiên vị mỹ nhân này tính cách lại cực kì hung tàn, rất ghét người khác xem mình là nữ. Chỉ cần một ánh mắt không hợp ý là hắn ta có thể đem người đó đánh đến phụ mẫu không nhận.

 

Vì tính cách này của hắn mà gây thù chuốc oán không ít người, tuy nhiên hắn lại có Vấn Tiên lâu đứng sau nên chẳng dám trả thù hắn. Trên thế giới này, chắc chỉ có mình hắn ta là người có khả năng biết thân phận của chủ nhân nơi này nhất. Tuy nhiên, hắn lại cực kì kín tiếng, chỉ cần có người nhăm nhe đến thân phận của chủ nhân, hắn sẽ trực tiếp cho người đánh bỏ.

 

Đối với những kẻ tò mò thân phận của chủ nhân, Phong Miên chia sẻ: "Quan tâm chủ nhân của ta làm gì, chẳng lẽ ngươi muốn ngủ với y à?"

 

Lời này của hắn, trực tiếp khiến một đám nữ nhân thẹn đỏ mặt, còn đám nam nhân thì tức đến dậm chân tại chỗ.

 

Thật ra, chính hắn cũng không biết rõ thân phận chủ nhân. Theo thỏa thuận, hắn chỉ cần nắm vững thông tin về loạn quân, mỗi lần chủ nhân tới thuật lại toàn bộ tin tức với y là được. Tiền lợi nhuận Vấn Tiên lầu cũng như mọi sự kiện xảy ra đều do hắn toàn quyền quyết định. Chủ nhân của Vấn Tiên lầu tính ra chính là hắn còn cái vị chủ nhân thật kia cùng lắm chỉ là một khách hàng đặc biệt mà thôi.

 

Phong Miên đang ngồi đếm tiền trong phòng như mọi ngày thì nhận được thông báo: "Chủ quản, chủ nhân đang chờ ngài ở trong phòng đặc biệt."

 

Hắn lập tức ném thỏi bạc trên tay xuống: "Ta tới ngay."

 

Phong Miên dùng khoảng thời gian nhanh nhất để buộc lại tóc, chỉnh lại y phục, mang theo chiếc quạt, khí chất lãng tử rời khỏi phòng.

 

"Phong... Phong Miên."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-tinh-ho-ly-cuoi-cung/19.html.]

"Trời, đúng là Phong Miên."

 

"Không hổ là Phong Miên."

 

Mập

"Nhìn như thần tiên sống vậy, chữ "Tiên" trong "Vấn Tiên" không phải là đang ám chỉ Phong Miên đó chứ!"

 

Chỉ là một dáng hình lướt qua của hắn cũng đủ để đám người xao xuyến không quên. Phong Miên coi như không nghe thấy, phong thái đĩnh đạc tiến về phía phòng đặc biệt.

 

Cách đó không xa là chỗ ngồi nghe kể chuyện của ám vệ và Giang Hàn. Câu chuyện hôm nay của Vấn Tiên lâu là về một cuộc tình bi thảm của hai người khác loài, một là nhân loại, một là yêu tộc. Cá chép nhỏ bị một ngư dân bắt lên, một thư sinh đi ngang thấy tội đã mua về phóng sinh. Cá chép nhỏ nhớ ơn thư sinh, sau khi tu luyện đến mức hóa hình thì biến thành một mỹ nhân xinh đẹp đi tìm thư sinh để trả ơn. Sau này lên vợ chồng, cá chép nhỏ lại bị một thiếu gia của quan huyện nhìn trúng, bị cưỡng ép bắt về phủ cường bách. Cá chép chỉ là một tiểu yêu, toàn bộ yêu lực đều dùng để hóa hình, không có cách nào phản kháng, để tránh việc bản thân bị vấy bẩn, nàng chỉ có thể biến trở lại dạng cá, vì trên giường không có nước nàng đã c.h.ế.t trước khi có người phát hiện ra.

 

Thiếu gia không tìm được mỹ nhân tưởng nàng đã chạy trốn về nhà liền cho quân tới tận nhà tìm. Thư sinh đau buồn vì thê tử bị bắt, không thể phản kháng bị quân sĩ đánh thảm. Mặc cho từng cú đánh rơi trên người mình, thư sinh vẫn nở nụ cười. Vì từ trong lời của binh sĩ, y biết thê tử của mình đã bỏ trốn thành công, chỉ cần nàng chạy t.h.o.á.t y tin bọn họ sớm ngày có thể gặp lại.

 

Quân sĩ đánh không c.h.ế.t người nhưng cũng khiến y một tháng không thể rời giường. Ngay khi cơ thể đỡ hơn, y lập tức lên đường đi tìm thê tử. Có điều... cuộc tìm kiếm này, cứ vậy mà kéo dài cả đời, cả một đời dài đằng đẵng, y vẫn không thể tìm thấy thê tử của mình, cuối cùng, c.h.ế.t cô độc cạnh một dòng suối. Cơ thể m.á.u thịt hòa vào dòng nước, biến thành tức ăn cho không ít động vật.

 

Giang Hàn nghe cực kì chú tâm, nước mắt chẳng biết từ khi nào chảy ra ào ạt. Chuyện tình giữa người và yêu bi thảm quá! Vốn là một cặp trai tài gái sắc, tại sao đến cuối cùng lại chẳng có được hạnh phúc. Hắn là hồ yêu, không yếu đuối như cá chép nhưng hắn cũng sợ một ngày nào đó không bảo vệ được bạn đời của mình, như cái cách mà hắn không bảo vệ được đồng tộc.

 

Nhớ đến nhân loại, sao y đã đi lâu như vậy mà còn chưa trở lại?

 

Giang Hàn nhìn ngó xung quanh, xác định không có bóng dáng quen thuộc mới hướng ám vệ hỏi: "Hoàng thượng của các ngươi bao giờ trở về?"

 

Hắn đã nghe hết một câu chuyện rồi sao còn chưa trở về.

 

Ám vệ không biết phải nói thế nào, chỉ có thể hăng giọng: "Chắc bên phía hoàng thượng có vấn đề nên giải quyết hơi lâu."

 

"Ngươi nghĩ vậy?" Giang Hàn nhíu nhíu mày.

 

Ám vệ cực kì thành thật: "Vâng ạ."

 

"Vậy nhỡ hoàng thượng gặp sát thủ thì sao?"

 

Suy đoán của Giang Hàn lập tức bị ám vệ bác bỏ: "Không có chuyện đó đâu, người không cần lo lắng."

Loading...