Truyện tình: Hồ Ly Cuối Cùng - 18
Cập nhật lúc: 2024-12-19 04:07:30
Lượt xem: 9
Xe ngựa di chuyển, rèm cửa lay động. Bên đường đều là các cung nữ, thái giám nhìn thấy xe ngựa lập tức quỳ xuống hành lễ. Đáng tiếc, chẳng ai thấy được cảnh xuân bên trong.
Môi bị cắn, Đường Hướng ăn đau tức giận cắn trả. Xúc cảm kì lạ từ nụ hôn khiến hắn chịu không nổi. Hắn khẽ rụt đầu lưỡi, cắn một cái.
Lần này Đường Hướng ngoan ngoãn thu lưỡi lại. Trước khi rời khỏi, y mạnh mẽ cắn một cái lên vành môi hắn.
Lần đầu tiên y trao đổi nước bọt kiểu này với người khác. Không hiểu vì sao khi nhìn thấy đôi môi đỏ mọng cực kì mê người, y liền kìm lòng không được. Y muốn đánh dấu chủ quyền lên người trước mắt, một dấu răng ở trên môi là phương thức đánh dấu hữu hiệu nhất.
Giang Hàn thở ra một hơi, ngồi thẳng lưng ngước mắt nhìn chằm chằm Đường Hướng. Sống lưng hắn vẫn thẳng tắp nhưng trái tim trong n.g.ự.c lại không được bình tĩnh như thế...
"Ngươi... làm gì?"
Đường Hướng đối diện với biểu cảm kinh hoàng hắn, trong lòng đau đớn. Nàng có phản ứng lớn như thế, chứng tỏ không thích hành động vừa rồi của y... y không hề muốn ép buộc người khác, nếu như nàng ấy đã không thích hành động này của y, vậy thì sau này y sẽ không làm nó nữa.
Không thể để nàng ghét mình. Đường Hướng không nghĩ nhiều,ăn năn hối lỗi: "Xin... xin lỗi, trẫm nhất thời nóng nảy, không làm chủ hành vi. Nếu nàng không thích, sau này ta sẽ không làm loại chuyện này nữa."
"Ta..." Giang Hàn nhíu mày, hắn không biết là mình thích hay không thích. Cảm giác quá là kỳ lạ, chính hắn không hiểu rõ ràng.
Giang Hàn chậm rãi l.i.ế.m môi, nhớ lại những xúc cảm thuộc về đôi môi của đối phương, tầm mắt dừng lại ở đó. Trên chiếc cằm mềm mại, dưới nhân trung xinh đẹp chính là đôi môi đỏ mọng. Thứ này vốn rất mỏng, bởi vì bị hắn cắn hung hăng nên hiện tại sưng đỏ trêu người.
Lòng bàn tay ngưa ngứa. Hắn đảo mắt nhìn xuống, phát hiện chẳng biết từ khi nào tay của hắn đã được y lật lên, ngón tay thon dài chậm rãi gãi gãi lòng bàn tay hắn. Hành động này khiến tâm của hắn ngứa ngáy. Trong nháy mắt, hắn cuối cùng cũng phân biệt được rốt cuộc mình có thích cảm giác đó hay không.
"Ta khôngghét hành động kia của ngươi."
Đường Hướng lập tức sáng mắt: "Nàng thích nó?"
"Cũng, cũng không phải."
Đường Hướng: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-tinh-ho-ly-cuoi-cung/18.html.]
Giang Hàn: "..." Hắn mới nói một chút tại sao lại không cao hứng rồi? Hắn không thể chịu được việc phải nhìn thấy dáng vẻ hạ ủy khuất của y. Nghĩ nghĩ, hắn vẫn quyết định an ủi người ta trước rồi giải thích sau. Hiện tại đến chính hắn còn không hiểu mình thì sao có thể giải thích cho người khác hiểu được.
"Ngươi đừng buồn, ta cũng không rõ. Ta biết mình không ghét hành động vừa rồi nhưng thích thì cũng không giống. Ngươi cho ta thêm chút thời gian được không? Ta sẽ cho ngươi câu trả lời rõ ràng."
Giang Hàn nói như vậy, Đường Hướng không nỡ làm khó dễ: "Được, trẫm không bắt ép nàng."
Giang Hàn: "..."
Nhìn chỗ nào cũng giống hắn bị giận dỗi. Giang Hàn chưa từng tiếp xúc gần với nhân loại như thế này bao giờ, nhất thời chẳng biết phải dỗ người ta thế nào. Bầu không khí quỷ dị duy trì đến tận khi xe ngựa dừng lại, ám vệ nói vọng vào.
"Đã ra khỏi kinh thành!"
"Đi Vấn Tiên lâu."
Mập
Vấn Tiên lâu, trước khi vào cung Giang Hàn có tới qua nơi này. Nghe người đồn nơi này rất đặc biệt, là nơi tổng hợp nhiều chuyện vui nhân gian, trên trời dưới biển, chỉ cần là chuyện đã xuất hiện Vấn Tiên lâu đều biết rõ. Khi đó Giang Hàn rất hào hứng chạy tới nghe ngóng về tộc hồ ly, ai ngờ một chút thông tin cũng chẳng có. Hắn định nhân cơ hội tìm hiểu nguyên nhân tộc hồ ly bị tuyệt diệt, kết quả trở về tay trắng.
Nhân loại muốn đưa hắn đến vấn tiên lâu để làm gì. Chẳng lẽ tới nghe ngóng thông tin của tộc hồ ly?
Vấn tiên lâu ngoài nổi tiếng với lượng thông tin khổng lồ thì còn một trò vui, chính là nghe kể chuyện. Vấn tiên lầu có một vị viết bản thoại rất hay. Hắn ta dựa trên những câu chuyện có thật ở khắp các nơi trong thiên hạ, thêm thắt tình tiết làm nó ly kì và hấp dẫn. Sau đó bản thoại được đưa cho thuyết sư. Người muốn nghe bản thoại phải bỏ tiền nghe, có người lợi dụng điều này mang theo giấy bút vào ghi chép, trở về viết thành thoại bản để bán.
Đường Hướng cùng Giang Hàn không thuộc hai trường hợp. Vừa vào, Đường Hướng ra ám hiệu cho ám vệ. Ám vệ lập tức hướng Giang Hàn sắp xếp: "Giang cô nương, mời."
Giang Hàn nhìn Đường Hướng không định đi với mình khó hiểu.
"Nàng đi với Tiểu An, trẫm có chút chuyện. Xong việc sẽ quay lại tìm nàng, được không?"
"Cũng được."
Giang Hàn định sẽ bám theo nhân loại cả ngày nhưng nếu y đã có việc riêng không muốn cho hắn đi cùng thì hắn cũng không tiện đi. Đường đường là quân vương một nước có bí mật không muốn người khác biết là đương nhiên, hắn không muốn biết làm gì. Hồ ly như hắn chỉ muốn thoải mái sống hết một đời.
Thấy Giang Hàn ngoan ngoãn nghe lời, ám vệ không khỏi thở phào. Hắn ta từng gặp không ít mỹ nhân bên cạnh các tướng lĩnh, đám nữ nhân đó một trăm phần mười sẽ bám dính lấy trượng phu mỗi lần ra ngoài, như keo chuột kéo mãi không ra cực kì phiền phức.