Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Truyền Thuyết Bên Hồ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-05-13 17:59:53
Lượt xem: 460

Truyền thuyết Bên Hồ 

Chương 9

Hóa ra Vạn Phúc cũng chẳng phải không làm gì.  Anh sớm đã đi tìm mẹ của Hòa Như để nói về mục đích của ông Tam. Ban đầu Lạc Thủy cũng không tin và cũng không thể chấp nhận được sự thật ấy. Nhưng sau khi bọn họ lẻn vào căn hầm bên dưới nhà ông Tam thì Lạc Thủy mới ngỡ ngàng, sốc đến mức gần như ngã qụy.

Bà làm sao ngờ được người chồng hết mực yêu thương của mình, vì mình mà dám làm trái lời thề của tổ tiên lại có thể là một người tàn nhẫn như thế được. Nhưng sự thật cuối cùng vẫn là sự thật. Ông Tam đã nói dối bà gần hai mươi năm qua, đóng kịch giỏi như vậy thật là một con người đáng sợ.

Lúc này ông Tam mới ngơ ngác nhìn Lạc Thủy, sau đó lại nhìn Vạn Phúc.  Ông ta ngơ ra một giây rồi bật cười ha hả nói: “Hóa ra các người cùng một giuộc với nhau. Các người cũng đâu phải dạng vừa gì.”

Lạc Thủy đã nén cơn tức giận mấy ngày qua, bây giờ sự thật phơi bài trước mắt, bà không thể không lại bộc phát một lần nữa mà xông vào tát cho ông Tam một cái như như trời giáng.

“Im miệng đi, tao đúng là có mắt như mù mới ở cùng với loại người như mày.  Hóa ra ngay từ lúc đầu mày tiếp cận tao chỉ vì muốn g.i.ế.c tao mà thôi, đến bây giờ không g.i.ế.c được tao thì mày lại muốn g.i.ế.c con gái tao. Mày đúng là thua cả loài cầm thú.”

Đó là ông Tam nghe thấy Lạc Thủy chửi hay như hát thôi. Nhưng hóa ra cũng chỉ có một mình ông ta nghe được, bởi vì giọng nói của bà đã sớm đem đi hiến tế để đổi lấy đôi chân từ gần hai mươi năm trước rồi.

“Mẹ, chuyện gì thế này?”

Hòa Như ngơ ngác toàn  tập, lúc này Lạc Thủy đi đến chạm bàn tay mình vào bàn tay của Hòa Như. Rất nhanh sau đó Hòa Như dường như đã tiếp nhận được mọi chuyện từ mẹ mình. Khuôn mặt cô từ sợ hãi lo lắng dần biến thành phẫn nộ. Biểu cảm hết sức lộn xộn, đây chính là cảm giác một người hết sức tin tưởng lại phản bội mình, trong một phút một giây khó mà chấp nhận được.

Ông Tam lúc này bắt đầu hơi rối, nhưng ông ta càng hận Vạn Phúc nên cũng không lôi anh  lên mà tiếp tục dìm dưới nước. Nhìn Lạc Thủy với ánh mắt cầu xin, ông ta nói: “Vợ à, em phải tin anh...”

Khổ thân ông Tam còn chưa kịp nói dứt câu thì đã bị Lạc Thủy tát cho một cái nữa. 

“Mau, phụ mẹ một tay kéo Vạn Phúc lên bờ.”

Lạc Thủy nói với con gái, lúc này Hòa Như mới ngộ ra. Cô đi vào đẩy ông Tam ra rồi cùng mẹ kéo Vạn Phúc lên bờ.  Nhưng trạng thái của Vạn Phúc lúc này không tốt lắm.  rõ ràng bị ông Tam dìm xuống nước chưa lâu, không thể nào sắp c.h.ế.t được.

Lạc Thủy dù sao cũng là tộc người cá, lại là công chúa có phép màu hơn người khác. Nên khi vừa chạm vào Vạn Phúc bà đã thấy có điều gì đó không ổn. Trước khi ông Tam dìm Vạn Phúc xuống nước thì đã cho anh ta uống một thứ gì đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truyen-thuyet-ben-ho/chuong-9.html.]

“Mẹ, sao rồi?”

Hòa Như sốt sắn hỏi, Lạc thủy lắc đầu nói: “Không ổn rồi...”

“Ha ha ha!”

Lúc này ông Tam đột nhiên cười lớn,  sau đó hiện nguyên hình,  rút cây gậy màu đỏ được giấu sẳn trong người ra chỉ về phía Hòa Như rồi nói: “Nếu như bọn mày đã biết được sự thật, vậy hôm nay tao sẽ g.i.ế.c hết tất cả chúng mày.”

Nhìn ông Tam điên dại như thế, Lạc Thủy vô cùng đau lòng. Bà đứng chắn trước mặt Hòa Như rồi lạnh lùng nói: “Mày muốn g.i.ế.c con gái tao thì phải bước qua xác tao trước.”

Đương nhiên lời này chỉ có mỗi ông Tam nghe thấy. Hòa Như lúc này em bận lo cho Vạn Phúc. Hòa như mặc dù mang hai dòng m.á.u mạnh mẽ nhất nhưng lại không có chút sức mạnh nào. Tất cả sức mạnh của vô điều dồn vào viên ngọc trong người.

“Lạc Thủy, em nghe anh nói đã.  Anh làm tất cả những chuyện này cũng là vì muốn sống lâu một chút để ở bên cạnh em mà thôi. Em nghĩ thử xem, chúng ta rồi sẽ có con khác,  thời gian còn rất dài, chúng ta rồi sẽ lại có rất nhiều con cháu. Tuổi thọ của con người rất ngắn, nếu như không làm như vậy thì chỉ vài mươi năm nữa thôi anh sẽ phải c.h.ế.t đi.”

“Mày điên rồi,  mày nghĩ tao sẽ sống trăm ngàn năm tới mày khi mày đã  con gái của tao ư?’

“Thằng nhóc Vạn Phúc đã c.h.ế.t rồi, Hòa Như cũng sẽ không muốn sống nữa. Chúng ta hãy hoàn thành tâm nguyện để cho chúng nó được làm ma bầu bạn bên nhau không tốt sao.”

Thái độ ông Tam rất điên cuồng, khiến cho Lạc Thủy cảm thấy người đàn ông trước mặt rất đỗi xa lạ, hoàn toàn khác với người đàn ông khiến bạn từ bỏ tộc người cá chấp nhận đau đớn khi sinh giọng nói để đổi lấy đôi chân của ngày xưa nữa.

Có lẽ ông Tam của bây giờ mới chính thật sự là con người ông ta, những thứ trước đây ông ta làm đều là giả dối. 

“Có vẻ mạng của con gái chúng ta đáng giá đấy.”

ông Tam cười hết sức nham hiểm. Lúc này Lạc Thủy cảm thấy hơi sai sai, bây giờ bà mới để ý nước trong hồ rất tĩnh lặng. Ban đêm là thời gian hoạt động tộc người cá, thế nhưng từ lúc nãy đến giờ bà chẳng nhìn thấy một móng người nào trồi lên mặt nước.  nhìn thấy sắc mặt của Lạc Thủy, ông Tam trêu chọc nói: “Sao hả, em cảm thấy mạng của con gái chúng ta đáng giá quá phải không?”

Đáng nói ở đây mạng mà ông Tam nói chính là mấy trăm mạng người của tộc người cá. Trước khi đưa Vạn Phúc đến, ông Tam đã ra tay với tộc người cá trong hồ rồi. Vậy là ông ta muốn g.i.ế.c Vạn Phúc, sau đó đổ lên đầu người cá. Đến lượt người cá c.h.ế.t đi thì ông ta sẽ đổ cho Hòa Như vì trả thù cho Vạn phúc mà g.i.ế.c bọn họ.

Hàng trăm mạng người trong tộc đương nhiên sẽ lay động được Lạc Thủy. Khi ấy chỉ sợ không cần đến ông ta tốn sức thì Lạc Thủy rất có khả năng sẽ tự tay g.i.ế.c con gái mình.  Tàn nhẫn không ai bằng, mưu hèn kế bẩn cũng không ai bằng. Nhưng không thể không nói ông ta thật sự quá thông minh, thông minh đến đáng sợ.

Loading...