TRÚC MÃ LIỆU CÓ THANH MAI - 2
Cập nhật lúc: 2024-04-17 10:48:04
Lượt xem: 221
Từ Uyển kéo tấm rèm che giường của tôi ra, hỏi :“ Thính Thính, cậu không ngại chứ? Nhưng mà, cậu cũng có phải bạn gái của Lục Tần Chấp đâu?”
Nói đúng rồi đấy, tôi không có tư cách. Tôi châm chọc hỏi “ Cậu thích Lục Tần Chấp à?”
Cậu ta mắt lấp lánh: “ Ừ. Mà cũng không phải, hôm nay thực sự chỉ là thuận đường. Sao cậu không ăn cháo hải sản đi?”
Rồi phàn nàn chỉ vào bát cháo đã nguội tanh nguội ngắt trên bàn: “ Chúng mình đặc biệt mua cho cậu đấy.”
“ Không đói". Tôi muốn kéo rèm cửa xuống, bỗng Từ Uyển cố chấp “ Thính Thính, cậu có biết Tần Chấp có một nhóm bạn bè chí cốt không?”
Tay tôi bỗng khựng lại. Tôi không biết.
Từ Uyển vươn tay đưa điện thoại cho tôi “ Mấy ngày hôm trước anh ấy gửi một ảnh chụp màn hình cho tớ.”
Là màn hình trò chuyện nhóm. Ava của Tần Chấp tôi thoáng nhìn đã nhận ra. Mấy ngày hôm đó cậu ta bị sốt, tôi chăm sóc ngày đêm nguyên một tuần trời.
Cậu ta khỏi rồi, đến lượt tôi bị cảm không nhấc được người dậy, nên đành mở miệng nhờ cậu ta mua giùm bát cháo. Nhưng cậu ta không rep. Mà lại gửi tấm ảnh tôi nói chuyện với cậu ta trong nhóm bạn bè. Màn hình là ảnh tôi nói chuyện cùng cậu ta.
“Lục: Nào, lại đây xem kẻ luỵ tình này
Lục: Cậu ta không phiền mà tôi thấy phiền rồi đấy.
Lục: Định coi mình là bạn gái của tôi đấy à?
Mọi người trong nhóm cười ồ lên rộn rã.
Dữ: 6, đây là cô thứ mấy rồi?
Anh không làm chó: Cô em này có phải quá nhõng nhẽo rồi không?
Anh không làm chó: Hai người nhìn là biết không phù hợp.
Anh không làm chó: Đâu có xứng với anh Sáu tụi mình. Cô ta không biết tự lượng sức mình sao?
Anh không làm chó: Muốn mượn cớ quen nhau lâu ép anh Sáu ở bên cạnh sao? Có ảnh không xem mặt chút nào?
Châu Dữ gửi một bức ảnh mơ hồ đến, nhìn rất mờ nhưng cũng thấy được mờ mờ ảo ảo.
Anh không làm chó: Nhìn cũng được, ra dáng gái mưu mô đấy.
Anh không làm chó: Cho tôi cũng không thèm.
Lục: Ơ kìa Dữ, cậu lấy đâu ra hình này đấy?
Dữ: Chắc là hoạt động của trường hay sao ấy, quên rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/truc-ma-lieu-co-thanh-mai/2.html.]
Lục: Thu hồi đi
Dữ: Quá hạn rồi, thu không được nữa. Cậu không thích à?”
Ảnh chụp màn hình chỉ đến đó.
“ Anh ấy có vẻ không thích cậu thật đấy, Thính Thính.”
Từ Uyển cầm điện thoại về “ Mình nói thật nhé Thính Thính, cậu nên biết tự lượng sức mình.” . Tôi hỏi cô ta “ Anh không phải chó” đó là ai vậy?” Cô ta bị lời tôi nói làm giật mình, không kịp phản ứng lại “ Cậu ta à, bạn cùng phòng của Lục Tần Chấp, tên là Lê Phỏng.
“ Cậu có liên hệ của cậu ta không?”
“ Có.”
Đêm đã về khuya, thi thoảng có bóng người trở mình. Tôi mở điện thoại, thay mã khoá màn hình, tắt chế độ ghim tin nhắn. Rồi add nick của Lê Phỏng.
Anh không làm chó: “ Ai đấy?”
Tôi: “ Khương Thính Thính”
Anh không làm chó: “ Cậu kết bạn với tôi làm gì?”
Anh không làm chó: “ Vì Lục Tần Chấp?”
Anh không làm chó: “ Tôi không giúp cậu đâu”
Tôi: “ Không phải”.
Anh không làm chó: “ Thế kết bạn làm gì? Xoá đi”
Tôi: “ Lê Phỏng, có ai nói với cậu rằng cậu rất đặc biệt chưa”
Anh không làm chó: “ Không có.”
Tôi: “ Trong mắt tôi, cậu rất khác biệt với mọi người”.
Anh không làm chó: “ Này, chị gái, có việc gì chị nói thẳng đi.”
Tôi: “ Bao nhiêu năm nay tôi tiếp cận Lục Tần Chấp chỉ là vì một mục đích.”
Anh không làm chó “ Thích cậu ta chứ gì?”
Tôi “ Để được ngủ với cậu.”
Người bên kia màn hình như thể c.h.ế.t máy, im lặng đến cả mấy phút.
“ Đối phương đang nhập văn bản” và “ Anh không làm chó” thay phiên nhảy nhót trên màn hình hồi lâu, lâu đến mức tôi tưởng mình ngủ quên mất rồi, điện thoại bỗng kêu lên. Lục Tần Chấp nhắn tin “ Mai giúp tôi điểm danh, Phòng 801 nhà số 2”
Cậu ta sai phái người khác đã quen, như thể tôi sẽ mãi mãi thích cậu ta vậy