Trọng Sinh Ta Dẫn Theo Gia Tộc Thay Đổi Triều Đại - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-11-12 17:43:43
Lượt xem: 307
Vì ngăn ngừa đánh cỏ động rắn, toàn bộ quá trình lục soát hoàng cung diễn ra rất kín đáo.
Bởi vì liên quan đến an nguy của Trường Công Chúa được sủng ái nhất, Hoàng thượng đích thân dẫn người tới Phượng Dương điện.
Trên đường, ta nhận ra tên tiểu thái giám từng dẫn đường cho ta và Từ An Nghĩa trước đó, bèn bảo ca ca bắt hắn ta lại để thẩm vấn.
Sát khí trên người Tô Cẩn nặng nề, sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn đầy uy hiếp.
Tên thái giám kia nghe là bắt thích khách liền lập tức quỳ xuống khai báo ngay: "Là… là Trường Công Chúa có tình cảm với Từ đại nhân, nên… nên bảo nô tài dẫn Từ đại nhân đến, rồi hạ thuốc mê đưa vào…"
Hắn ta há miệng run rẩy đưa tay chỉ về hướng Thiên Điện.
Sắc mặt Hoàng Thượng lập tức sa sầm, mặt đen lại, sải bước đi nhanh về phía trước.
Còn chưa đi đến trước cửa, bên trong đã vang lên tiếng Trường Công Chúa the thé, ngang ngược.
"Bản cung chỉ bảo ngươi làm phò mã, đâu có bảo ngươi đi chết! Nếu ngươi thuận theo bản cung, bản cung đâu đến nỗi phải làm ra lại chuyện hạ thuốc hèn hạ này với ngươ?”
"Bản cung coi trọng ngươi, đó là phúc phận của ngươi. Nếu như ngươi vẫn còn không biết điều, ngày mai bản cung sẽ xin phụ hoàng ban hôn. Đến lúc đó, xem ngươi còn dám kháng chỉ nữa không!
"Xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, ngươi kiềm chế khó chịu lắm phải không, để bổn cung giúp ngươi..."
Hoàng thượng lập tức nổi giận, một cước đạp cửa.
Rầm!
Bên trong hỗn loạn, trên đất còn có một cây trâm vàng dính máu.
Chỉ thấy tóc Trường Công Chúa hơi rối, đang tiến lại bên giường.
Trên giường không có người, chỉ có chăn gấm phồng lên, cho thấy bên dưới đang giấu người.
"Sao phụ hoàng lại đến? Con…"
"Phượng Dương à Phượng Dương, trẫm cực kỳ thất vọng về ngươi!" Hoàng thượng hận rèn sắt không thành thép phất tay áo, ra lệnh cho người lật chăn lên.
Nhưng khi chăn được lật ra, người nằm bên trong lại không phải là Từ An Nghĩa, mà là một cung nữ bị trói chặt, miệng bị bịt kín.
"Sao lại là ngươi?" Trường Công Chúa kinh ngạc bước tới, túm lấy cung nữ ném xuống giường, hung hăng tát mạng mấy bạt tai.
"Tiện tỳ! Từ An Nghĩa đâu? Sao lại là ngươi nằm ở đây?”
"Ngươi ngay cả một việc nhỏ này cũng không làm được! Bản cung giữ ngươi lại làm gì chứ?"
Hoàng thượng phẫn nộ: "Đủ rồi! Ngươi thật sự khiến trẫm mất hết mặt mũi!"
Lúc này, Trường Công Chúa mới nhớ ra phải sợ hãi, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Còn ta thì bị bóng dáng màu trắng lướt qua ngoài điện thu hút sự chú ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-sinh-ta-dan-theo-gia-toc-thay-doi-trieu-dai/chuong-5.html.]
Chỉ thấy bóng dáng đó dừng lại ngoài điện trong giây lát, rồi rẽ ngoặt vào sau cột đỏ.
Trong lòng ta sinh nghi, cẩn thận nhấc váy đi theo.
Vừa đến bên cột, đã bị một bàn tay mạnh mẽ kéo vào cửa sau cột đỏ.
9
Là Từ An Nghĩa.
Hắn kéo ta núp vào góc tối sau cánh cửa.
"Suỵt."
Hắn đứng rất gần ta, ngón tay trắng dài đặt lên đôi môi mỏng phớt sắc hồng nhạt, tay còn lại tựa vào cánh cửa ngay sau lưng ta.
Trong lúc hắn ra hiệu ta im lặng, hành lang phía sau ta vang lên tiếng bước chân của cung nhân.
Tiếng bước chân vừa qua đi, hắn liền buông ta ra, lùi lại vài bước, giữ khoảng cách thích hợp giữa nam nữ.
"Tình thế cấp bách, thất lễ rồi."
Trong phòng cửa sổ đều đóng kín, ánh sáng nhạt nhoà.
Nhưng vẫn đủ để ta thấy rõ ống tay áo viền hoa văn tường vân của hắn bị nhuốm m.á.u đỏ.
"Ngươi bị thương à?" Ta kinh ngạc thốt lên, rồi vội vàng nhìn quanh, sợ bên ngoài có người nghe thấy tiếng động.
"Không có ai, đừng sợ." Giọng hắn trong trẻo nhưng đè xuống đầy trầm tĩnh.
Ta cố ý muốn đi lại gần xem hắn bị thương ở đâu nhưng ta tiến một bước, hắn lại lùi về sau một bước, làm cho ta giống như thể một kẻ lỗ mãng vô lễ đang muốn làm gì hắn.
Ta đành đứng yên bất động, thẳng thắn nói: "Ta chỉ muốn xem thử ngươi bị thương ở đâu thôi, ngươi không cần tránh né ta như vậy."
Thật ra trong lòng ta có rất nhiều điều muốn nói với hắn, cũng có chút nôn nóng, muốn nói hắn nhanh chóng tới gặp phụ mẫu ta định hôn sự.
Chỉ dựa vào chuyện ta rơi xuống nước được cứu lên, cho dù ngày mai ta cho người đi lan truyền lời đồn cũng chưa chắc đã có thể ngăn cản được Triệu Hoằng Huyền đi cầu xin Hoàng thượng ban hôn.
Cách ngăn chặn tốt nhất là ta sớm đính hôn với người khác, hơn nữa còn phải là mức độ sang năm định hôn lễ, mới đủ khiến Hoàng thượng từ chối ban hôn.
Nhưng Từ An Nghĩa là một văn thần thanh cao tuân thủ lễ nghĩa nhất, ta phải làm sao mới có thể thúc giục hắn đây?
Đang bối rối, đột nhiên nhìn thấy hắn dừng bước lại, thân hình lảo đảo một chút rồi ngả người sang một bên.
Ta không chút nghĩ ngợi vội đỡ lấy hắn: "Ngươi..."
Vừa mở miệng, còn chưa tới kịp lên tiếng, ngoài cửa lớn đã có một tiểu thái giám chạy vào, chỉ tay vào ta và Từ An Nghĩa rồi lớn tiếng hô: "Tìm được rồi! Từ đại nhân ở đây! Từ đại nhân ở đây! Còn có Tô tiểu thư cũng ở đây!"
???