Trọng Sinh Ta Chọn Hòa Thân - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-21 20:24:50
Lượt xem: 183
Hắn điều ta rời khỏi Biện Kinh, xuống phía nam để cứu trợ nạn dân.
Âm thầm gài bẫy đổ tội cho Tô gia chúng ta mưu phản, cất giữ long bào.
Sau khi cứu trợ xong, ta vội vàng trở về nhà, đập vào mắt chính là cảnh tượng xác c.h.ế.t đầy đất.
Phụ thân và huynh trưởng bị mũi tên b.ắ.n c.h.ế.t ngay trước cửa, thân thể bọn họ vẫn đứng thẳng tắp, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng mình không c.h.ế.t trên chiến trường gió tanh mưa máu, mà lại c.h.ế.t dưới tay vị đế vương mà bọn họ trung thành hết mực.
Từ trong ra ngoài, từ người già tám mươi tuổi đến đứa trẻ sơ sinh mới chào đời, tổng cộng một trăm tám mươi người trong nhà, thậm chí cả con ch.ó của Tô phủ cũng không được tha, toàn bộ đều bị xử tử.
Ta như một cái xác không hồn, lặng lẽ vuốt những đôi mắt mở to không thể nào nhắm lại được của từng người, m.á.u chảy khắp nơi trên đất, nhuộm đỏ một vùng khiến mắt ta đỏ ngầu.
Ta cầm thanh kiếm trong tay, lao thẳng về phía Liễu Phù Nguyệt đang thưởng thức thảm cảnh của ta.
Cho dù ta võ nghệ cao cường nhưng hai quyền khó địch lại bốn tay. Ta bị ám vệ bảo vệ nàng ta giữ chặt.
Liễu Phù Nguyệt thấy ta đứng thẳng tắp không chịu quỳ trước nàng ta thì lạnh lùng nói.
“Nếu không muốn quỳ thì đánh gãy xương bánh chè của nàng ta, để nàng ta quỳ xuống.”
Ta bị đánh gãy chân, phải quỳ gối trước mặt nàng ta.
Ta khản giọng, điên cuồng hét lên: “Giang Sơ Dịch đâu rồi? Hắn ở đâu? Tại sao lại làm như vậy? Tô gia cả nhà trung liệt, rốt cuộc đã làm gì có lỗi với hắn?”
Liễu Phù Nguyệt đứng giữa núi thây biển m.á.u của gia đình ta, nhìn ta, nở ra nụ cười đắc ý và tàn nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-sinh-ta-chon-hoa-than/chuong-3.html.]
“Đây là cái giá ngươi phải trả vì đã tính kế ta. Cả Tô gia đã c.h.ế.t vì sự ích kỷ của ngươi.”
Ta chưa từng gặp người nào mặt dày vô sỉ như nàng ta: “Ta tính kế ngươi? Chính ngươi vì tham lam hư vinh muốn hưởng vinh hạnh đặc biệt của công chúa nên mới gả đi.”
“Nếu ngươi không giấu diếm không báo cho Giang Sơ Dịch chuyện ta phải đi hòa thân thì làm sao ta lại đi hòa thân thuận lợi được? Nam Man đó là một nơi điều kiện sống khắc nghiệt, hiện tại ngươi phải trả giá cho điều đó. Ta thật sự không chịu nổi Tô gia các ngươi cứ luôn đè đầu cưỡi cổ Liễu gia chúng ta.”
“Giờ thì tốt rồi, mưu phản, tất cả đều phải chết. Giang Sơ Dịch còn sợ bước vào nhà của ngươi sẽ bị bẩn, nhìn xem bao nhiêu m.á.u thế này đã làm bẩn đôi giày mới do tú nương giỏi nhất Giang Nam làm của ta rồi.”
Nàng ta cầm khăn tay, tỏ vẻ ghê tởm lau đi vết m.á.u bên mép giày, đó chính là m.á.u của cả Tô gia gia chúng ta. Nàng ta vứt khăn tay đi, rút kiếm ra nâng cằm ta lên, cười lạnh lùng.
“Nếu các ngươi biết điều một chút thì đã không ngăn cản hắn cưới ta. Hiện tại không phải hắn vẫn sẽ cưới ta sao? Nếu ngươi biết thức thời thì đã không để cả nhà một trăm tám mươi người phải c.h.ế.t chung với ngươi.”
“Bây giờ, đã đến lúc ngươi đi theo bọn họ rồi.”
Dứt lời, nàng ta dùng thanh kiếm sắc đ.â.m xuyên qua n.g.ự.c ta, cơn đau dữ dội truyền khắp cơ thể.
Ta hối hận rồi.
Nếu có thể làm lại từ đầu, ta nhất định sẽ không giấu diếm hắn, cũng sẽ không để Tô gia của ta trung thành tuyệt đối giúp hắn củng cố giang sơn.
Hoá ra trong lòng hắn, tình yêu đôi lứa quan trọng hơn cả thiên hạ.
Vậy tại sao lúc trước hắn luôn miệng nói về chí lớn hoài bão nhưng lại để cho cả Tô gia gia trung thành không một ai có kết cục tốt?
Ta căm hận!
Cuối cùng, sau khi bị Liễu Phù Nguyệt đ.â.m thêm vài nhát kiếm, ta ôm theo tài hoa bỏ mạng.