Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TRỌNG SINH NUÔI CHỒNG TỪ BÉ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-10-24 10:43:14
Lượt xem: 463

3

 

Vị hoàng đế già sắp chinh phục thiên hạ coi trọng võ thuật hơn văn chương, khiến đám nữ nhân trong cả triều đình đều ngưỡng mộ những anh hùng.

 

Ta hy vọng Triệu Uyển Uyển đời này, mặc dù lúc đầu sẽ không yêu người phu quân định mệnh của mình là Lưu Vu, ít nhất sau khi nhìn thấy tư thế oai hùng của Lưu Vu cưỡi ngựa b.ắ.n cung, sẽ không xem thường hắn, không coi hắn là người vô năng nhu nhược.

 

Ta càng hy vọng đời này Lưu Vu có thể đứng hạng nhất, cùng Triệu Uyển Uyển ái mộ lẫn nhau.

 

Ta dẫn hắn đến bãi đất hoang để luyện tập cưỡi ngựa b.ắ.n tên, cùng hắn thảo luận binh pháp, giúp hắn cường thân kiện thể, mong hắn ở trước mặt mọi người có thể bộc lộ một phen khiến ai cũng phải kinh diễm.

 

Có một tài nữ như ta dạy dỗ, Lưu Vu học hỏi rất nhanh binh pháp và sách luận, hắn có thể đọc làu làu suy một ra ba.

 

Ta cảm vui mừng, càng thêm kiên định ý niệm phải cải tạo hắn.

 

“Thỏ thỏ như thế đáng yêu, chúng ta sao lại muốn g.i.ế.c c.h.ế.t thỏ thỏ?”

 

Chỉ là tính tình Lưu Vu vẫn mềm như bông, tâm tính không thể tăng trưởng theo kiến thức.

 

“Điện hạ, chỉ là động vật nhỏ mà thôi.”

 

Lưu Vu lòng dạ đàn bà quả thực làm ta không từ nào để diễn tả.

 

“Nếu tâm ngài không thể  cứng rắn, những người khác sẽ khi dễ chúng ta.”

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

 

“Được rồi.”

 

Lưu Vu nhiều lần hạ quyết tâm, giơ cung tiễn lên nhưng như thế nào cũng không thể kéo ra.

 

Ta tự suy ngẫm ba ngày ba đêm, rốt cuộc vẫn bỏ cải tạo tâm tính của Lưu Vu.

 

Dưa hái xanh không ngọt, Lưu Vu tính tình vốn ôn nhu nhân từ, so với một đế vương tàn bạo thích giec chóc thì tốt hơn nhiều, ta nên lấy thừa bù thiếu, từ phương diện khác làm hắn đạt được sự yêu thích của Triệu Uyển Uyển.

---

4

 

Đáng tiếc, lão hoàng đế còn chưa có chú ý tới tam nhi tử bị hắn vứt sau đầu đồng thời cũng là chủ tử chân chính của cung nữ Ngụy Thập Nương,ngược lại Thái Tử Lưu Hành đã chú ý tới mật thám mà hắn phái đến bên người Tam hoàng tử đã đi chệch đường ray càng chạy càng xa.

 

“Nghe nói gần đây quan hệ giữa ngươi và Lưu Vu thân mật rất nhiều, thường xuyên đóng cửa làm việc……”

 

Thái Tử Lưu Hành đem ta vào mật đạo sau núi giả, mạnh mẽ nhéo cằm ta đe doạ.

 

Hắn cho rằng ta thay lòng đổi dạ quy phục Tam hoàng tử, thái độ lại vô cùng ái muội.

 

“Sao hả, ngươi còn vọng tưởng trở thành vương phi à?”

 

Bàn tay to lạnh lẽo của Thái Tử vuốt mặt ta, “Hắn có thể thỏa mãn ngươi sao?”

 

Đời trước ta vẫn luôn tiếc hận không thể cùng phế Thái Tử viết nên một đoạn nhân duyên, giờ đây mới phát giác đời trước mới là vận c/ứt chó.

 

“Thái Tử, ta oan uổng, ta chỉ ở phòng trong dạy Tam hoàng tử thêu thùa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-sinh-nuoi-chong-tu-be/chuong-2.html.]

Ta móc ra tác phẩm của Lưu Vu, là chiếc khăn tay thêu tùng bách, ta còn thêm một nụ cười gian.

 

Thái Tử Lưu Hành quan sát một lúc rồi cườito, “Thập Nương, làm tốt lắm.”

 

Một hoàng tử yêu thích thêu thùa, như thế nào cũng khiến người khác yên tâm.

 

Thái Tử không chỉ tha ta, mà còn thưởng ta 3 nén vàng, mà 3 nén vàng đó sau này sẽ có tác dụng quan trọng.

 

Trở lại Tức Phong điện cũng đã vào đêm.

 

Tinh thần ta còn chưa ổn định sau khi gặp thái tử thì một bóng đen đột nhiên xông lên ôm lấy eo ta, ta chút nữa thì không thở nổi.

 

“Tam điện hạ?”

 

Mặt hắn dán trên lưng ta, nóng hầm hập.

 

“Ngụy tỷ tỷ,” Lưu Vu thanh âm khóc nức nở, “Ngươi phải rời khỏi Lưu Vu sao.”

 

Ta mới nhớ tới hôm nay là ngày giỗ Huệ phi, đây là lúc hắn cần người bầu bạn nhất.

 

“Đồ ngốc, ta chỉ là bị quý nhân kêu đi hỏi chuyện, sao có thể rời khỏi ngươi đâu.”

 

Ta suy nghĩ, mình có nên đem thân phận mật thám nói ra với hắn không.

 

Người cha tướng gia đã từng nói qua với ta, một ngày làm mật thám, thân phận sẽ có vết nhơ, vĩnh viễn không đáng để tín nhiệm.

 

Nhưng ta tin tưởng Lưu Vu.

 

“Nếu ta nói, ta là mật thám mà Thái Tử xếp vào bên cạnh điện hạ, ngài có tiếp tục tin tưởng ta không?”

 

“…… Nếu mật thám nào cũng giống Ngụy tỷ tỷ đối tốt với ta như vậy, ta ước gì tới thêm mấy cái.”

 

Lưu Vu ít khi nghịch ngợm, hắn lau sạch nước mắt, lôi kéo tay của ta làm nũng.

 

“Ngụy tỷ tỷ, ngươi sẽ hại ta sao?”

 

Ta sao có thể hại hắn, chỉ biết vô điều kiện bảo hộ hắn.

 

“Đều lớn như thế, sao còn khóc đến chảy cả mũi.”

 

Ta lau sạch mũi hắn, thân mật mà đem hắn ôm vào trong ngực.

 

“Tam điện hạ ngươi phải mau mau lớn lên, cứu ta khỏi bàn tay ma quỷ của Thái Tử.”

 

Lưu Vu câu lấy ngón tay út của ta, nâng lên khuôn mặt nhỏ, ánh mắt kiên định, hắn nói: “Ta sẽ dùng sinh mệnh của ta bảo vệ Ngụy tỷ tỷ.”

 

“Ngươi chỉ cần đem toàn lực bảo vệ người ngươi yêu thương, nhưng với tiền đề là phải bảo vệ tốt chính mình.”

 

Ta nguyện hắn đời nàysống lâu trăm tuổi vô ưu vô phiền, cũng không muốn hắn lại bởi vì bảo vệ Triệu Uyển Uyển mà chec đi.

 

Loading...