Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trống Da Người - Chương 9

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-04-12 19:34:54
Lượt xem: 205

Đêm đó, lại là một đêm bình an.

Sáng sớm ngày hôm sau tỉnh dậy, tâm phúc bên cạnh Tạ Thừa Ngật cầm thánh chỉ đến thông báo.

Ta thăng phân vị rồi.

Ta của bây giờ, không phải là Thành tiệp dư nữa, mà là phi tần - Niệm Phi.

Hoàng thượng ngây người ở chỗ của ta liên tục hai ngày, nếu không khiến kẻ khác ghen tị, chỗ này đã không còn gọi là hậu cung rồi.

Ta theo thường lệ tới cung của hoàng hậu thỉnh an, thuận tiện nhìn xem tiến triển như thế nào rồi.

"Thiếp thân thỉnh an nương nương."

Hoàng hậu đi thẳng tới bên cạnh ta.

"Đứng dậy đi, cùng bản cung tản bộ giải sầu."

Ta gật đầu, nhìn thoáng qua hương vị quen thuộc trong phòng, quay người đi tới bên cạnh hoàng hậu.

Trong hậu hoa viên, gió mát dịu nhẹ, ta và một đám nha hoàn đi theo phía sau hoàng hậu.

Nàng ta thở dài:

"Gần đây ngươi nhận được thánh sủng, cảm thấy thế nào?"

Ta lắc lắc đầu: "Chỉ cảm thấy ăn hơi nhiều chút."

Nghĩ nghĩ lại bổ sung thêm một câu: "Ăn ngon hơn lúc trước ạ."

Đám nha hoàn phía sau đều nhịn cười, hoàng hậu cũng không nhịn, cười khẽ một tiếng.

"Ngươi đúng là thẳng tính."

Ta gật gật đầu:

"Hoàng hậu hôm nay trông thật đẹp."

Nàng ta nhợt nhạt cười:

"Hôm nay bản cung có hứng thú, để người tô chút son mới, ngươi cảm thấy đẹp sao?"

Ta mỉm cười trả lời: "Hoàng hậu nương nương tư sắc vô song, đương nhiên là đẹp rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-da-nguoi/chuong-9.html.]

Nàng ta vung tay lên:

"Vân Nhi, lát nữa mang mấy cái ta chưa dùng đưa đến Niệm Cẩm Các, bản cung thấy ngươi rất trắng, cầm lấy dùng đi."

Ta gật gật đầu.

"Yô, hoàng hậu nương nương đúng là có nhã hứng."

Đây là một phi tần khác trong cung - Thục Phi.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Nàng ta có tiếng não tàn, thẳng tính.

Rõ ràng bằng phân vị với ta, lại không thèm hỏi lấy một tiếng, đi tới trước mặt ta mới giả vờ ngạc nhiên hô lên một tiếng:

"Ôi chao, muội muội đây là....Niệm Phi?"

"Ai ya xem trí nhớ của ta này, lại quên mất muội."

"Muội muội mấy ngày nay khí sắc không tồi, hôm khác tới cung ta ngồi chơi một chút chứ?"

Ta gật đầu nói được.

Liếc mắt qua liền nhìn thấy có người đi đến tản bộ, dẫn theo một đống người.

Hoàng hậu xoay người, chuẩn bị dẫn ta đi sang đường khác.

"Đi thôi, cùng nhau đi xem, bản cung nhìn thấy...."

Hoàng hậu còn chưa nói xong, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng kinh hô.

"Không hay rồi, Niệm Phi nương nương rơi xuống nước rồi!"

"Người đâu mau tới đây!"

Trước khi ngã xuống ta liền nghĩ đến một chuyện....chính là may mà ta biết bơi.

Nữ tử biên cương phần lớn đều biết bơi, thậm chí có lúc mùa đông cũng xuống nước, thân thể rất khỏe mạnh.

Phần lớn nữ tử trung nguyên đều không biết bơi, vì vậy sau khi ta rơi xuống nước, A Tự vội đến xoay vòng, không có cách nào xuống cứu ta.

May mà đang là mùa thu, ta nhân lúc rối loạn bơi đến bờ bên kia.

Trước khi giả bộ hôn mê, ta còn nhìn thấy ánh mắt tức giận của Thục Phi.

Tức giận vì sao ta không chết.

Loading...