Trống Da Người - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-04-12 19:32:37
Lượt xem: 262
Sau khi bắt mạch trở về, ta liền đi ngủ.
Trong mơ, ta lại quay về Miêu Cương, nhớ tới ngày tháng ta cùng tỷ tỷ còn có cha mẹ ở bên nhau.
Ta và tỷ tỷ đều là truyền nhân của thế gia chế cổ Miêu Cương, lại bởi vì quý phi muốn tranh sủng, mà phải chịu tai họa.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Trống da người, quý phi chỉ cần ra lệnh một tiếng, thì sẽ có hàng ngàn hàng vạn người vì nàng ta trả giá.
Mà nhà ta, lại máu chảy thành sông.
Hoang đường.
Trong mơ, tỷ tỷ toàn thân đầy máu, hét to muốn ta trả thù.
Ta hét lên một tiếng từ trong mơ tỉnh dậy, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo.
"Chủ từ, người tỉnh rồi, sao lại ra nhiều mồ hôi như vậy, gặp phải ác mộng sao?"
Ta gật gật đầu: "Thay y phục đi."
Thay y phục xong, ta ngồi trước bàn viết chữ.
Tuy rằng cố ý né tránh, nhưng viết xuống, đều là chữ Vũ và chữ Thù.
Thành Niệm Vũ, tỷ tỷ của ta.
Từ nhỏ nhảy múa đã xuất chúng hơn người.
Mà ta, Thành Niệm Ca, trời sinh có giọng hát hay.
Vì vậy cha nương ta luôn được mọi người khen là chọn tên tốt.
Ta day day cổ tay đau nhức:
"Được rồi, truyền thiện đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trong-da-nguoi/chuong-5.html.]
A Tự lập tức sai người mang đồ ăn lên, mở từng món ra.
"Chủ tử, thức ăn đều đủ rồi."
Ta không nhận đũa ngọc, ngược lại lấy ra ngân châm, thử mỗi món một lần.
Không có phản ứng.
Cuối cùng, ta nhìn về phía bát đĩa muôi đũa trước mặt, dùng kim châm thử độc.
Quả nhiên có độc.
Người hạ độc không cần đoán cũng biết là quý phi.
A Tự sợ choáng váng, ôm miệng khóc:
"Chủ tử, người chẳng qua mới tới một ngày, sao lại...."
Ta ra hiệu nàng chớ có lên tiếng.
"Không nói, im lặng mà sống."
A Tự khóc gật gật đầu, lập tức len lén chạy ra ngoài đổi một bộ bát đũa khác.
Thân ở thâm cung, ta không thể không đề phòng.
Xác nhận không có lọt lưới, ta mới dám ăn.
Sáng hôm nay ta chủ động bắt mạch và chữa bệnh cho hoàng hậu đã làm quý phi mất kiên nhẫn, nàng ta không sai người thẳng tay giết ta, đã là khách khí rồi.
Ta vốn phải đứng trong đội của quý phi, nhưng lại bắt mạch cho hoàng hậu, quý phi không thể xác định được tâm của ta, liền giết phắt ta đi cho xong hết mọi chuyện.
Nhưng mà, nếu ta không bắt mạch cho hoàng hậu, sao biết được bao năm qua quý phi vẫn luôn âm thầm hạ độc hoàng hậu, vả lại độc đã thâm nhập vào ngục phủ ngũ tạng, không thể xoay chuyển.
Nếu không bắt mạch cho hoàng hậu, làm sao biết nên làm thế nào để khiến nàng ta chết nhanh, làm sao lấy được làn da của nàng ta, hoàn mỹ phơi bày trên người tỷ tỷ ta.