Trấn Viễn Tướng quân - Phần 10 (END)
Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:28:02
Lượt xem: 579
10
Nửa năm sau, ngoại tổ phụ ta và gia quyến cùng nhau đến kinh thành.
Hôm nay là lễ thành hôn của Hoàng thượng và hoàng hậu, kinh thành rộn ràng náo nhiệt. Sau khi làm xong mọi thủ tục, cổ ta gần như cứng đờ, chiếc vương miện phượng này nặng quá.
Trở lại hoàng cung, Sở Cẩm Nghiêu che chắn các vị khách trong cung, mỉm cười cởi vương miện phượng hoàng cho ta, nhẹ nhàng xoa xoa cổ ta.
"Trẫm cảm thấy có lỗi, Diểu Diểu. May là chỉ có một lần trong đời, Diểu Diểu tức giận thì cứ việc đánh trẫm."
Hắn nắm lấy tay ta và vỗ nhẹ vào khuôn mặt tuấn tú không tì vết của mình. Ta nheo mắt lại và đưa ra yêu cầu: "Sau này bệ hạ phải nghe thần thiếp nói."
Ngày xưa ta thường nghe những binh sĩ đó nói những lời tục tĩu trong doanh trại, hôm nay ta muốn thử các chiêu thức mà họ nói để xem có tốt như họ nói không.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Hắn kiên định nhìn ta, cổ họng nghẹn lại, cười khúc khích: "Nàng muốn làm gì thì làm, Diểu Diểu, trẫm sẽ nghe nàng."
Yêu nghiệt!
Nhìn bộ dạng của hắn như vậy, ta cảm thấy ngứa ngáy, nghiêng người sang một bên để ấn vào hắn. Nam nhân mà ta mong mỏi bấy lâu nay cuối cùng ta cũng được hưởng thụ rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tran-vien-tuong-quan/phan-10-end.html.]
Ánh trăng ngoài cửa sổ không tì vết, thủy triều đỏ đang cuồn cuộn bên trong. Thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy giọng nói khàn khàn nhưng quyến rũ của hắn: "Diểu Diểu... nhẹ nhàng một chút, trẫm không chịu nổi."
Ta bị đày vào cõi bất tử vì bị dục vọng ám ảnh, lạ lùng thay ta lại có thể nhẹ dạ.
Ngày hôm sau, ta dậy sớm chuẩn bị đến võ đài để quan sát. Sở Cẩm Nghiêu không hạn chế ta vào hậu cung chỉ vì ta là hoàng hậu, hắn phong ta làm thống lĩnh phụ trách Ngự lâm quân.
Hắn nói hậu cung sẽ chỉ có ta làm phi tần, ở lại đó sẽ rất nhàm chán, vì vậy tốt hơn hết là huấn luyện Ngự lâm quân cho hắn để có thể bảo vệ sự bình yên của kinh thành.
Ta chịu trách nhiệm về an toàn của kinh thành, còn hắn chịu trách nhiệm xử lý việc triều chính, hắn và ta cùng nhau cai trị Đại Dĩnh và cùng nhau củng cố Đại Dĩnh.
Ta vừa đứng dậy, Sở Cẩm Nghiêu bên cạnh đã tỉnh lại, giọng khàn khàn: "Diểu Diểu, sao nàng dậy sớm thế?"
Ta hôn lên mặt hắn rồi nói: “Bệ hạ cứ ngủ đi, thần thiếp sẽ bảo vệ đất nước cho chàng”.
...
Hai năm sau, trưởng công chúa Đại Dĩnh ra đời, tên là Sở Lưu, tiểu danh là Duy Duy.
Cùng năm đó, trưởng công chúa được phong làm Hoàng thái nữ.
(--END--)