TRÁI ÁC QUỶ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-04-30 23:39:54
Lượt xem: 1,658
Trái ác quỷ
Mẹ tôi trời sinh là thánh mẫu
Kiếp trước, mẹ tôi lấy cái ch//ết ép buộc, bắt tôi tha thứ cho kẻ đã bắt cóc và bán tôi đi.
Vì thế tôi lại bị bắt về, bị đánh ch//ết.
Tỉnh lại tôi thấy mình trở lại thời điểm vừa trốn về nhà.
Gặp lại mẹ.
Nếu bà thương bọn họ đến vậy thì ở hẳn với họ luôn là vừa.
Chương 1
"Yến Yến, con tha thứ cho Từ Quân đi mà."
Mẹ tôi đứng bên lan can, người đã ló một nửa bên ngoài.
Thân hình mảnh khảnh lắc lư theo gió như muốn ngã xuống.
Nhìn cảnh tượng đó, người ta nhìn thấy cũng lòng đau như cắt.
Nhưng người mà mẹ tôi bảo tôi tha thứ, lại là kẻ đã bán tôi đi.
"Họ muốn một đứa con gái để sinh con có người nối dõi, cũng không có gì sai!"
"Dù anh ta có bắt con đi, thì anh ta cũng thích con mới bắt."
"Nếu con không tha thứ cho anh ta, mẹ sẽ nhảy xuống đây!"
Từ Quân đứng bên, cảm động rơi nước mắt.
Anh ta cũng không ngờ mẹ tôi lại đứng về phía mình như vậy.
Tôi nhìn mẹ tôi, lúc bấy giờ đang kích động đến mức sắp ngã xuống, nhoẻn miệng cười nói:
"Mẹ à, đây là tầng ba, nhảy xuống cũng không ch//ết được đâu, cùng lắm thì nhập viện một tuần thôi."
"Mẹ nói vậy chứ con không khuyên được, nếu mẹ nhất quyết muốn nhảy thì nhảy đi, nhập viện con sẽ chăm lo cho mẹ."
Sắc mặt mẹ tôi cứng đờ lại.
Bà nhìn tôi sửng sốt: "Yến Yến, con sao lại nói những lời tàn nhẫn như vậy?"
Từ Quân như quên mất danh nghĩa kẻ bắt cóc, cũng trách móc vì tôi bất hiếu.
Nhưng họ không biết, tôi đã được tái sinh trở về.
Kiếp trước, tôi may mắn trốn về được đến nhà.
Nhưng mẹ tôi vẫn nằng nặc bắt tôi tha thứ cho Từ Quân.
Bà ấy còn cho cả địa chỉ nhà Từ Quân, bảo anh ta đến đón tôi về.
Tôi bị Từ Quân cưỡng ép bắt về, rồi nhanh chóng bị anh ta đánh ch//ết.
Sau khi ch//ết, tôi còn tưởng mẹ tôi sẽ hối hận.
Nhưng mẹ tôi lại đi viết thư xin giảm nhẹ tội cho Từ Quân.
Tại tòa, bà khóc lóc xin giảm nhẹ tội, không cho tử hình Từ Quân.
Nghĩ đến nỗi đau thấu xương khi bị Từ Quân đánh gãy chân tay kiếp trước, tôi hít một hơi thật sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trai-ac-quy/chuong-1.html.]
Tôi mỉm cười nhìn mẹ mình nói: "Không phải ý mẹ muốn nhảy xuống sao? Con chỉ thuận theo ý mẹ thôi mà."
Mẹ tôi mở to mắt, lại thử thò chân ra ngoài thêm một chút.
Thấy tôi không có phản ứng gì, mẹ tôi bắt đầu sợ.
Bà muốn trèo vào trong nhưng bất thành.
Nhưng chỉ một giây sau, mẹ tôi trượt chân.
Mẹ tôi hét lên rồi một tiếng vật nặng rơi xuống dưới lầu.
Tôi thò đầu ra, thấy mẹ tôi nằm sõng soài trên đất, đau đớn gào khóc.
Có vẻ như bà đã gãy xương.
Từ Quân cũng ngây người ra.
Tôi đợi một lúc rồi mới gọi 120.
Xe cứu thương nhanh chóng đến, mẹ tôi được đưa đi.
Tôi vừa định đến bệnh viện thì Từ Quân ngăn lại.
"Khương Yến, mẹ cô đều nói rồi, bắt cô phải về với tôi."
"Vợ chồng một ngày, ân nghĩa trăm năm, cô đành lòng thấy tôi khổ thế này sao?"
"Sau khi cô về với tôi, rồi sinh cho tôi một đứa con trai, tôi sẽ đối xử tốt với cô !"
Anh ta vỗ vỗ cánh mũi bóng nhờn, rồi dùng đôi mắt tam giác sáng lên đầy mong đợi nhìn tôi.
Trước khi trốn về, cuộc sống tôi ở nhà Từ Quân không khác gì địa ngục.
Ngày nào cũng chưa đến năm giờ, mẹ chồng tôi đã gọi tôi dậy nấu cơm.
Nếu như tôi dậy muộn một chút, bà ta sẽ túm lấy đầu tôi, tát tôi lia lịa.
Có vài lần, mặt tôi bị bà ta đánh sưng húp.
Họ sợ tôi trốn vào ban đêm, nên cũng không cho tôi ngủ trên giường.
Họ nhốt tôi cùng con lợn ở trong chuồng, rồi tiện tay ném cho tôi một cái chăn.
Từ Quân đã cư//ỡng hi//ếp tôi tổng cộng ba lần.
Cả ba lần tôi đều có thai.
Nhưng mẹ chồng tôi, dựa vào hình dáng bụng tôi, nói rằng tôi mang thai con gái.
Vì thế tôi bị Từ Quân đá đến mức sẩy thai.
Sau khi sẩy thai, họ vẫn không cho tôi nghỉ ngơi.
Cứ thấy tôi nghỉ ngơi là tôi lại bị đánh một trận nhừ tử.
Có lần, tôi bị đánh đến ngất lịm, nhưng Từ Quân lại dùng nước lạnh tạt cho tôi tỉnh.
Nghĩ đến những việc xảy ra kiếp trước, tôi nở một nụ cười.
"Anh không biết ư? Những gì mẹ em nói, em nhất định sẽ nghe theo rồi."
"Tất nhiên em sẽ tha thứ cho anh."
"Nhưng mà..."
Tôi đưa tay lên vuốt bụng, nước mắt lưng tròng.