Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

"Trắc phi" của Thái tử - 6

Cập nhật lúc: 2025-01-06 15:50:06
Lượt xem: 1,130

“Nói đạo lý, Cố tiểu thư.” Thái tử mở miệng: “Ngày đó nàng chạy thật nhanh, chúng ta còn chưa bàn bạc kỹ chuyện đó, để ta một mình suy nghĩ nửa ngày mới cảm thấy chuyện này thế nào cũng giống như là ta chịu thiệt thòi.”

 

“Ngài thì thiệt thòi cái gì?” Ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, vụt ngồi dậy giằng co với hắn: “Ngài là nam nhân.”

 

Thái tử phản bác: “Chịu thiệt còn phân nam nữ sao? Nàng không ưa nam nhân à?”

 

“Ta không có không ưa nam nhân.”

 

“Nàng cảm thấy ta còn chưa đủ là nam nhân sao?”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Ta có ý này sao?

 

“Ý nàng là sao, có cần ta chứng minh cho nàng không?”

 

Cái này phải làm sao...

 

Nói xong, đường đường là Thái tử một nước lại muốn cởi quần áo trước mặt ta.

 

Ta sợ tới mức vừa lăn vừa bò từ trên giường xuống, gắt gao giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn, sợ tới mức giọng nói của ta cũng thay đổi: “Ngài làm gì vậy?”

 

Thái tử lập tức buông tay, ý cười dịu dàng nhìn ta: “Nếu đã khỏi bệnh, ngày mai hãy đi học, mấy ngày nay có quá nhiều bài vở, vạn lần không thể trì hoãn nữa.”

 

Tầm mắt dời xuống, nhìn hắn quần áo chỉnh tề, đâu có dấu vết thoát y, lúc này ta liền biết mình bị lừa.

 

14

 

Ta đã không thức đêm kể từ lần đó. Nhưng mà chuyện kia ta vẫn tốn rất nhiều thời gian để quên đi. Thái tử giống như không có việc gì. Ta đoán, có lẽ là do da mặt Thái tử trời sinh dày hơn người thường, lúc này ta mới an tâm hơn rất nhiều.

 

Trong giờ hội họa hôm nay, bài tập thầy để lại là vẽ một bức tranh mà ta cho là đẹp. Lúc ta đang đi dạo trong ngự hoa viên, đúng lúc nhìn thấy một mỹ nam tử đội mũ như ngọc bị một đám củ cải nỏ vây quanh. Trong miệng bọn trẻ không ngừng kêu Tứ hoàng huynh.

 

Cách thật xa ta bị tiếng ầm ĩ làm cho đau đầu, nhưng người bị vây quanh kia, lại tốt tính phát kẹo dỗ dành bọn trẻ.

 

Ta ngẫm nghĩ, buông bảng vẽ xuống, ta đã tìm được cảnh sắc muốn vẽ.

 

Vừa vẽ xong, ta liền thấy một tiểu cô nương trong đám nhóc lúc nãy chạy như bay về phía ta, đầu tiên là hành lễ với ta, sau đó hướng ta ngọt ngào cười: “Chúng ta muốn mời vị tỷ tỷ này làm tân nương.”

 

Tứ hoàng tử bên kia cũng đi tới, thần sắc mất tự nhiên xin lỗi ta: “Xin lỗi, Cố tiểu thư, thật sự là các hoàng đệ, hoàng muội của ta ầm ĩ quá.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/trac-phi-cua-thai-tu/6.html.]

Vừa nói xong thần sắc hắn dừng lại, trên khuôn mặt trắng nõn không tì vết nhanh chóng nhuộm lên một vệt đỏ ửng, ta theo tầm mắt của hắn nhìn lại.

 

Bản vẽ của ta còn chưa kịp dọn.

 

Một cô nương lén lút vẽ chân dung nam nhân, còn bị chính chủ bắt được, lần này đến phiên ta đỏ mặt: “Ngại quá, ta...

 

“Không cần xin lỗi, chúng ta đều hiểu, có rất nhiều vị tiểu thư đều cảm thấy Tứ hoàng huynh chúng ta đẹp, đều vẽ huynh ấy, còn viết thơ cho huynh ấy, ta còn có thể thuộc~”

 

Đứa nhỏ kia bị hắn bịt miệng. Ta vội vàng giải thích, đây là bài tập của ta. Tứ hoàng tử tỏ vẻ không ngại. Tiểu công chúa vừa rồi tới tìm ta thấy chúng ta nửa ngày không vào vấn đề chính, vội vàng ngắt lời chúng ta: “Tứ hoàng huynh, tân nương.”

 

Không đợi Tứ hoàng tử nói chuyện, ta vội vàng đáp ứng: “Coi như trả lễ.”

 

15

 

Bọn họ yêu cầu ta diễn cảnh công chúa chọn hôn. Cần ta ném tú cầu, sau đó được Tứ hoàng tử tiếp được. Đây là một đoạn trong vở kịch công chúa chọn hôn, đám củ cải nhỏ đều rất tò mò là ném tú cầu như thế nào.

 

Ta hơi do dự.

 

Tứ hoàng tử mở miệng: “Làm bộ mà thôi, không phải làm thật.”

 

Ta yên lòng, muốn hạ nhân vẫn đi theo ta tránh đi, kết quả vừa quay đầu lại người đều không còn. Rất tự giác.

 

Ta đứng trong một tòa đình giữa hồ, nhìn đám củ cải nhỏ phía dưới, cùng Tứ hoàng tử ở giữa, giơ tú cầu trong tay lên ném ra ngoài. Kết quả lực dùng lớn, tú cầu bay ra thật xa, bị Thái tử vừa lúc đi ngang qua tiếp được.

 

Thái tử vẫn đang nhìn tú cầu, vừa ngẩng đầu liền thấy một đám người chạy về phía hắn. Ta chạy rất nhanh, vừa đến trước mặt, đưa tay ra đòi tú cầu với hắn. Thái tử nhìn tú cầu trong tay lại nhìn ta, môi mỏng khẽ mở: “Tâm ý Vân Chi, ta đã nhận được, ta nguyện ý.”

 

Tứ hoàng tử vừa khom người được một nửa, nghe xong ngay cả lễ cũng không hành nữa, vội vàng giúp ta giải thích: “Hoàng huynh, chúng ta vừa rồi vì dỗ hoàng đệ, hoàng muội, chơi đùa thôi.”

 

“Đúng vậy đúng vậy.” Nhóm củ cải nhỏ gật gật đầu: “Đùa thôi.”

 

Thái tử cau mày trả lời: “Nhưng ta thật sự nhận nó.”

 

Xung quanh có cung nhân lục tục đi ra, người đã đi xa hai dặm, đầu còn vặn về phía sau, cuối cùng bị quản sự cô cô mắng một trận, chạy mất.

 

Ta lười nói nhảm với hắn, đưa tay muốn cướp, lúc này công công Phúc Đức bên cạnh Hoàng thượng vội vàng chạy tới: “Ôi, sao Thái tử điện hạ lại tới nơi này, Hoàng thượng bảo gấp.”

 

Thái tử trả lời: “Tới ngay.”

 

 

Loading...