Tôi Và Bạn Thân Cùng Lúc Ly Hôn - 4
Cập nhật lúc: 2024-09-15 10:14:18
Lượt xem: 9,173
Bạn thân nhận ra tôi có điều không ổn, vội vàng nói:
"Đừng khóc vì loại cặn bã này nữa! Mình đã nhắn tin cho Tô Hạo rồi, đợi khi chúng ta hồi phục, sẽ đi làm thủ tục ly hôn ngay lập tức!"
Sau đó, tôi và bạn thân nằm viện suốt hai tuần mà không hề nhận được bất kỳ cuộc gọi nào từ họ.
Không một ai nhắn tin hỏi hai bà bầu chúng tôi đang ở đâu.
Cũng không ai hỏi tại sao chúng tôi không về nhà.
Trái tim vốn đã tan vỡ lại càng chìm sâu hơn trong sự lạnh lùng của họ.
Cho đến khi tôi nhìn thấy bài đăng mới của Thẩm Hàm trên vòng bạn bè, tôi mới hiểu rõ mọi chuyện.
Hàng chục bức ảnh du lịch của ba người, hài hòa đến mức khó tin.
Nụ cười rạng rỡ trên mặt họ đối lập hoàn toàn với sự thảm hại của chúng tôi.
Dòng chữ kèm theo: 【Mãi mãi nhớ rằng, chúng ta là những người thân không cùng huyết thống!】
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Tô Trạch trong bức ảnh, lòng tôi đã không còn chút cảm xúc nào nữa.
Tôi chỉ bình tĩnh nhắn tin cho anh ta.
【Tôi đã xuất viện, ngày mai gặp nhau ở cục dân chính! Nhớ gọi Tô Hạo đến.】
Anh ta lập tức gọi lại cho tôi, nhưng tôi thẳng tay cúp máy và chặn số.
Tôi và bạn thân cùng làm thủ tục xuất viện, sau đó mới có thời gian đến đồn cảnh sát báo cáo vụ tai nạn giao thông do tài xế gây ra rồi bỏ trốn.
Sau khi tường trình lại tình huống ngày hôm đó, cảnh sát cau mày:
“Đã hai tuần rồi, sao bây giờ mới báo? E rằng khó điều tra lắm.”
Tôi chỉ có thể gật đầu ngại ngùng, cười cầu xin họ giúp đỡ.
Khi nghe rằng chồng tôi đã chạy theo tình nhân, bạn thân cũng bị sảy thai vì cứu tôi, không ai có thể giúp báo cảnh sát nên mới kéo dài đến giờ, khuôn mặt của viên cảnh sát lộ rõ vẻ áy náy.
“Hiểu rồi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Rời khỏi đồn cảnh sát, tôi và bạn thân chuyển về căn nhà chúng tôi ở trước khi kết hôn.
Cả hai người chúng tôi đều yếu ớt đến mức không tưởng, đành phải bỏ tiền thuê người giúp dọn dẹp nhà cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-va-ban-than-cung-luc-ly-hon/4.html.]
Không ngờ sau khi tôi chặn số của Tô Trạch, anh ta lại dùng điện thoại của Tô Hạo để gọi cho tôi.
Giọng nói của anh ta đầy tức giận: "Em đã đi đâu? Nhà cửa sao lại bừa bộn như vậy? Em là phụ nữ mang thai sao không ở nhà mà cứ chạy ra ngoài? Hai tuần rồi vẫn chưa đủ để em bình tĩnh lại sao? Em định gây sự đến bao giờ?"
"Cho dù em tức giận, cũng đừng lôi Hiểu Vũ vào chứ! Cô ấy không có mâu thuẫn gì với Tô Hạo mà cũng bị em kéo vào ly hôn! Sao em lại ác độc như vậy? Bản thân sống không hạnh phúc thì không muốn người khác hạnh phúc à?"
Cô bạn thân ngồi bên cạnh nghe thấy rõ ràng, không kìm nén được cơn giận, liền giật lấy điện thoại.
Cô ấy lớn tiếng mắng: "Các người đúng là một lũ cặn bã, lấy phải các người mà không ly hôn mới là xui xẻo! Nói với Tô Hạo, ai không đến ngày mai thì là thằng hèn! Cái cuộc hôn nhân này chắc chắn phải kết thúc! Tôi và Dao Dao sẽ nhường chỗ cho các người!"
Nói xong, cô ấy lập tức cúp máy.
Sau đó hai chúng tôi chặn hết số của hai anh em họ.
Sáng hôm sau, tôi và bạn thân đến trước cổng cục dân chính sớm để đợi họ.
Nhưng không ngờ lại gặp Thẩm Hàm trước.
Mắt cô ta đỏ hoe, nước mắt như chực trào ra.
Cô ta bước đến trước mặt chúng tôi, giọng nói uất ức:
Hạt Dẻ Rang Đường
"Xin lỗi, tôi đến để thay mặt họ xin lỗi các cô. Tôi biết các cô đã hiểu lầm, sự thật không phải như các cô nghĩ đâu."
"Chuyến du lịch chỉ là lời hứa hẹn của chúng tôi từ năm năm trước, chỉ vì tôi không có mặt, nên bây giờ mới thực hiện. Tôi đã bảo họ trước khi rời nhà phải nói với các cô rồi, tôi không ngờ cả hai lại không gửi tin nhắn."
Đến tận lúc này, cô ta vẫn khoe khoang rằng họ quen biết nhau lâu hơn, có những kỷ niệm riêng tư.
Cô bạn thân nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, càng lúc càng siết chặt hơn.
Tôi khẽ cười lạnh, giọng đầy mỉa mai: “Vậy à? Vậy hôm nay họ ly hôn đã được cô duyệt chưa? Có ly hôn được không?”
“Hay là cô định thay họ ly hôn?”
Điện thoại của Thẩm Hàm rung nhẹ, cô ta liếc nhìn, sau đó ánh mắt bỗng trở nên lấp lánh, rồi bất ngờ lao về phía chúng tôi.
Tôi giật mình, theo phản xạ đẩy cô ta ra.
Thẩm Hàm ngã ngồi xuống đất, lòng bàn tay trượt trên nền gạch khiến da bị xước, rỉ máu.