Tôi Và Bạn Thân Bị Bắt Cóc Cùng Lúc - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-09-30 03:56:30
Lượt xem: 164
5
Sau khi lấy được kim chỉ, tôi dùng phép khiến cho Vương Quế tỉnh táo hoàn toàn. Để hắn cảm nhận từng mũi kim xuyên qua da thịt. Mỗi lần tôi khâu một mũi, hắn lại hét lên thảm thiết như đang bị g.i.ế.c thịt. Nhìn vết khâu xiêu vẹo trên người hắn, tôi thỏa mãn lau tay.
"Nếu mày dám nói ra những chuyện xảy ra hôm nay, tao sẽ g.i.ế.c cả nhà mày ngay lập tức!"
Vương Quế vội vàng lắc đầu lia lịa như trống bỏi. Thật ra, nếu kêu tôi g.i.ế.c hắn, tôi cũng không dám chắc. Dù sao, chúng tôi là yêu quái, không thể tùy tiện lấy mạng người. Nếu gây ra cái chết, bao nhiêu năm tu luyện của tôi có lẽ cũng sẽ tan thành mây khói. Nhưng chỉ cần hắn không chết, thì việc hành hạ hắn vẫn nằm trong tầm tay tôi.
Xử lý xong Vương Quế, Tiểu Bát bên kia cũng đã hoàn tất. Chẳng biết cô ấy học đâu được cách chơi quái dị, lấy một sợi dây xích chó trói cổ Vương Tráng, kéo đi như dắt một con ch.ó vậy.
"Tiểu Bát, cậu không cảm thấy hơi quá đáng sao? Nếu để người ta phát hiện có điều không ổn, chúng ta sẽ gặp rắc rối đấy."
"Nói cậu nhát gan thì cậu lại không chịu. Cậu biết gì chứ? Đây gọi là thú vui, là đôi bên đều tự nguyện. Đúng không, Vương Tráng?" Tiểu Bát vừa liếc qua, Vương Tráng lập tức gật đầu lia lịa, thậm chí còn sủa hai tiếng như chó.
"Thế cậu đã làm gì với hắn thế? Tôi nghe tiếng kêu thảm thiết của hắn mà thấy cũng hơi sợ."
"Cậu không biết đâu. Tên này nhìn có vẻ ngu ngốc nhưng lại là một kẻ biến thái, thích trói phụ nữ bằng dây xích chó. Hắn đã siết cổ không ít cô gái bằng cách đó. Nên tôi đành biến hắn thành chó thôi, chỉ dùng dây xích quất hắn vài cái mà hắn đã không chịu nổi rồi."
Tôi kéo áo Vương Tráng lên, nhìn thấy trên người hắn không còn chỗ nào lành lặn, toàn bộ đều bị đánh đến mức da thịt nát bấy. Tôi chìm trong suy nghĩ. Đánh vài cái mà ra được kết quả như thế này sao?
Nhưng đây không phải điều quan trọng nhất. "À đúng rồi, cậu đã đặt trứng ở đâu trên người hắn chưa? Sao tôi không thấy bụng hắn to lên chút nào cả?"
Tiểu Bát nhìn tôi bằng ánh mắt tà mị, cười bí hiểm: "Ai nói nhất định phải đặt trong bụng chứ?"
"Vậy cậu đặt ở đâu?"
"Đó là bí mật, tôi không nói cho cô biết đâu."
Thật ra, điều này có vẻ không còn là bí mật nữa. Tôi nhìn n.g.ự.c của Vương Tráng, cái chỗ kỳ lạ ấy khiến tôi chìm vào suy tư. Tiểu Bát quả là một kẻ biến thái thật sự.
Chúng tôi đã tu luyện nhiều năm, một lần đẻ ra rất nhiều trứng, mà chỉ hai người như thế này chắc chắn là không đủ cho nhu cầu của chúng tôi.
"Tiểu Bát, nhanh lên, nếu những quả trứng này không được ấp sớm, chúng sẽ bị hỏng mất. Tôi thấy trong làng này không thiếu đàn ông, chắc đủ cho chúng ta dùng."
Khi chúng tôi chuẩn bị ra ngoài tìm thêm đàn ông, thì Lão Vương lại xuất hiện.
"Tiểu Quế, Tiểu Tráng, các con sao lại thả hai cô gái này ra thế? Không sợ chúng chạy mất à?"
Đối mặt với lời trách mắng của Lão Vương, Vương Quế và Vương Tráng không dám cãi một lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-va-ban-than-bi-bat-coc-cung-luc/chuong-4.html.]
Không nhận được phản hồi, Lão Vương tức tối đi về phía hai đứa con. Khi đến gần, cuối cùng ông ta cũng nhận ra có điều gì đó không đúng.
6
"Tiểu Tráng, tại sao con lại đeo xích chó trên cổ? Còn Tiểu Quế, sao bụng con lại to thế này?"
Tôi và Tiểu Bát nhìn Vương Quế và Vương Tráng. Hai tên này khi bị chúng tôi nhìn tới, liền trở nên hoảng loạn.
"Con... con chỉ là ăn nhiều quá, nên bụng mới to như vậy."
"Con... con chỉ đùa với vợ thôi..."
Nghe hai tên này lắp bắp giải thích, tôi và Tiểu Bát hài lòng gật đầu.
Nhìn hai đứa con trai thành ra thế này, Lão Vương chỉ biết thở dài bất lực: "Các con cứ chơi đùa thế nào cũng được, nhưng đừng để chúng chạy mất là được!"
Tôi và Tiểu Bát nhìn nhau cười. Ai sẽ bỏ chạy, còn chưa chắc chắn đâu.
Phải nói là ngôi làng này khá rộng lớn, hầu như ở mỗi ngã tư đều có người canh chừng.
Tôi đã dạo quanh ngôi làng này cả nửa ngày, cơ bản cũng nắm được đường đi. Hễ gặp ai, họ cũng trêu chọc Vương Quế và Vương Tráng.
"Ồ, chẳng phải là anh em nhà họ Vương sao? Vợ mới mua về chưa được bao lâu mà đã dẫn ra ngoài đi dạo rồi, thật là hiếm có đấy!"
"Vương Tráng, cổ mày sao lại đeo dây xích chó thế kia?"
Vương Tráng bị chế giễu nhưng không thể phản bác, chỉ có thể nhịn nhục mà đáp lại: "Tao thích thế."
Ngay cả gã thanh niên lúc chúng tôi vừa vào làng cũng tham gia chế giễu Vương Tráng.
"Sớm biết thế thì bán con bé đó cho tao, tao sẽ dạy dỗ nó đàng hoàng, đâu đến nỗi bị đùa như chó như mày."
Gã thanh niên nhìn Tiểu Bát đầy vẻ dâm tà. Tiểu Bát bước tới gần, cười tươi và nói: "Anh không mua tôi, nhưng tôi vẫn có thể chơi với anh mà!"
Câu nói này khiến gã thanh niên gần như cắn câu ngay lập tức.
"Mày muốn chơi với tao à? Nhưng Vương Tráng có đồng ý không?"
Dù gan lớn, nhưng gã vẫn có chút lý trí, còn biết hỏi ý kiến Vương Tráng. Tiểu Bát liếc nhìn Vương Tráng đầy ẩn ý, khiến anh ta sợ hãi gật đầu liên tục. Gã thanh niên thấy vậy thì khen Vương Tráng có nghĩa khí.