TÔI MỞ TRƯỜNG LUYỆN THI Ở ĐỊA PHỦ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-04 20:52:38
Lượt xem: 120
12.
Những gì nhìn thấy trước mắt khiến Mi Trúc trố mắt.
Trong phòng, Vân Nương đau lòng khóc lóc, Trương Đại Hổ xắn quần đi ra, xỉa răng.
Cha mẹ Vân Nương vui vẻ đếm tiền, còn cậu em ngốc nghếch nhảy múa vui vẻ.
“Ồ, ta sắp lấy vợ rồi!”
Mấy người nhìn thấy Mi Trúc đều sửng sốt liền chửi rủa: “Con lừa trọc đầu nhỏ, đừng không biết xấu hổ!”
Mi Trúc đỏ mắt, không muốn sống cầm ghế ném nó vào họ một cách tuyệt vọng, mấy người bị ném đến khóc lóc van xin, nhưng tiểu hòa thượng chỉ một mình nhanh chóng bị đè xuống đất.
Vân Nương nghe được giọng nói của Mi Trúc liền cầm d.a.o găm kề cổ đi ra.
"Thả hắn ra, nếu không tôi sẽ c.h.ế.t trước mặt các người."
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Cha Vân Nương tức giận: "Nha đầu ch. ế. t tiệt, ngươi dám uy h.i.ế.p ta!”
"Muốn ch. ế. t thì mau c.h.ế.t đi, đừng làm bẩn nhà ta!"
Trương Đại Hổ không vui, hung hăng đá hắn một cái, nói: "Ta chỉ ngủ một lần thôi!"
Hắn tiến lên cười vui vẻ, muốn đoạt con d.a.o đi.
Vân Nương mạnh tay đến mức cổ cô chảy máu, cô hét lên: "Thả hắn ra!"
Sau khi thả tay Mi Trúc ra, hắn đứng dậy khỏi mặt đất, đưa tay về phía Vân Nương.
“Vân Nương, đi theo ta!”
Vân Nương chỉ tay quát: “Cút đi!”
Thiếu nữ m.á.u trên cổ càng ngày càng nhiều, hắn không dám trái lời cô, lui về phía cửa.
Một tiếng hét vang lên, Mi Trúc quay lại nhìn thấy một cảnh tượng mà hắn sẽ không bao giờ quên được.
Trên mặt đất có một vũng máu, Vân Nương ngã xuống đất với một con d.a.o cắm vào ngực.
Hắn chạy tới ôm cô vào lòng, đưa tay lau m.á.u trên người cô, nhưng m.á.u trên người cô ngày càng nhiều.
Nước mắt của tiểu hòa thượng như mưa rơi xuống mặt Vân Nương. Cô gái trong tay hắn cố gắng lau nước mắt cho hắn, nhìn hắn với ánh mắt quyến luyến vô hạn và nói rất chậm rãi.
“Quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng, quy y Vân cô nương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-mo-truong-luyen-thi-o-dia-phu/chuong-8.html.]
“Tiểu hòa thượng——”
Một linh hồn lang thang đi về hướng Tây.
Mi Trúc ôm Vân Nương vẫn không nhúc nhích.
Trương Đại Hổ phun một ngụm nước bọt lên mặt đất nói: "Xui xẻo!"
Giấc mơ kết thúc.
13.
Khuôn mặt Mi Trúc trước mặt đầy huyết lệ, khí tức hưng phấn, ác linh thành hình, phẫn nộ dâng trào.
Hắn hoàn toàn nổi khùng và tôi không thể nhìn trộm giấc mơ của hắn.
Sư phụ đem một sợi linh khí đánh vào cơ thể hắn, hỏi thay tôi: "Chuyện gì xảy ra tiếp theo?"
Mi Trúc bình tĩnh lại, mỉm cười lo lắng.
“Sau này, ta từ bỏ thân xác, biến thành ác linh gi. 3. t ch. ế. t hết bọn họ!”
Tôi thắc mắc: “Đã báo thù rồi, tại sao ngươi lại phải trốn thoát khỏi địa phủ?”
Mi Trúc buồn bã nói: “Tôi muốn đi gặp lại Vân Nương.”
“Quỷ sai trông coi tôi nói Vân Nương đã đầu thai.”
Hắn chỉ vào người phụ nữ: “Cô ấy có mùi giống như linh hồn của Vân Nương.”
Tôi chợt nhận ra.
Mi Trúc đã gắn bó với con trai của người phụ nữ này nhiều ngày nhưng hắn không thể tìm thấy bóng dáng của Vân Nương.
Sự kiên nhẫn của hắn dần cạn kiệt và sát khí ngày càng mạnh mẽ.
Mọi người trên đường đều bị ảnh hưởng bởi hắn, gây ra tổn hại lớn.
Nếu hắn không thể kiểm soát sát khí của mình, trong một vài ngày nữa, tất cả mọi người trên con phố này sẽ bị sát khí ăn mòn, và đó sẽ là một địa ngục nhân gian.
Tôi hứa sẽ giúp hắn tìm thấy Vân Nương.
Thấy không có chuyện gì xảy ra, Sư phụ trịnh trọng nói với tôi: “Các thế lực trong thế giới m Dương rất phức tạp, đừng phô trương quá.”
“Hãy nhớ một điều: nếu gặp rắc rối đừng nói là đệ tử của ta.”
Thấy tôi gật đầu đồng ý, liền yên tâm quay lại.