Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi cũng yêu anh - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-18 20:00:09
Lượt xem: 95

Chương 9.

Cố Tử Minh gật đầu :" em đi đi"

 

Tôi đỡ anh nằm xuống sofa rồi mới đi vào bếp nấu canh giải rượu cho anh.

 

Sau mười mấy phút trong bếp tôi bưng ra chén canh giải rượu để xuống bát rồi mới đỡ anh dựa vào ghế, nói:" Tử Minh, anh dậy uống canh giải rượu đi, không ngày mai lại nhức đầu đấy"

 

Cố Tử Minh chậm chạp cầm lấy bát canh uống vào, anh uống xong thì ngoan ngoãn đưa bát cho tôi, khàn khàn nói :" tôi uống xong rồi"

 

Tôi gật đầu :" sao hôm nay anh lại uống nhiều như vậy, chẳng phải hôm nay tôi nói anh về sớm rồi sao"

 

Cố Tử Minh mơ màng nhìn tôi hỏi:" Hạ Như Ân hôm nay em đi đâu?"

 

Tôi cau mày nói :" bây giờ anh say rồi, ngày mai nói tiếp anh vào phòng ngủ đi"

 

Cố Tử Minh bất ngờ ôm lấy tôi hỏi:" Hạ Như Ân, rút cuộc em coi tôi là gì hả?"

 

Tôi khó chịu đẩy ra anh nhưng không được tôi bất lực nói:" anh nói gì tôi không hiểu, anh vào ngủ đi"

 

Cố Tử Minh ôm tôi rất chặt nói:"Ân Ân, tôi là gì của em, em nói đi"

 

Tôi thở dài nói:" anh là học trưởng"

 

Cố Tử Minh buông tay đôi mắt đỏ hoe, tức giận nói :" ai muốn làm học trưởng của em chứ, cái tôi muốn là một danh phận ở bên em, nó khó với em như vậy sao"

 

Tôi ngơ ngác nhìn anh, chẳng phải trước đó đã nói rõ ràng rồi sao. 

 

Cố Tử Minh nắm bả vai nhìn tôi nói:" Ân Ân, hôm nay em muốn nói gì với tôi"

 

Tôi ấp úng nói:" tôi...tôi không muốn anh giả làm bạn trai tôi nữa"

 

Cố Tử Minh:" tại sao?"

 

Tôi kéo hai tay anh xuống, nói:" tôi..."

 

Cố Tử Minh đứng dậy nói:" thôi, em không cần nói nữa, tôi biết rồi" 

 

Tôi còn chưa nói hết câu sao anh lại biết được tôi muốn anh hẹn hò với mình chứ. Chẳng lẽ biểu hiện của mình hiện ra trên mặt luôn sao.

 

Cố Tử Minh tức giận đi về phòng đóng cửa cái " rầm" một tiếng rất lớn, tôi giật mình quay lại nhìn cánh cửa không biết nó có bị bung ra hay không. 

 

 

Tôi ngơ ngác lắc đầu rồi về phòng đi ngủ.

 

Sáng hôm sau, chuông báo thức vừa reo lên thì Cố Tử Minh đã mở mắt ra nhìn trần nhà,

chuyện tối qua anh đều nhớ tất cả không sót một chuyện nào cả. 

 

Anh uể oải đứng dậy đi thay đồ chuẩn bị đi làm.

 

Hôm nay ở trường tôi cũng có tiết buổi sáng nên cũng thức sớm, tôi vừa đi ra khỏi phòng đã thấy anh cũng vừa đi ra. 

 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

Tôi cười nhẹ nói:" chào buổi sáng"

 

Cố Tử Minh lạnh lùng nhìn tôi rồi lướt ngang qua như thể không nhìn thấy tôi vậy, tôi cau mày nhìn anh.

 

Dì Lâm buổi sáng đến khá sớm để chuẩn bị bữa sáng cho chúng tôi, tôi ngồi xuống ghế dì liền mang ra chén cháo để trước mặt. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-cung-yeu-anh/chuong-9.html.]

 

Tôi nhìn Cố Tử Minh nói:" anh cảm thấy thế nào rồi, có nhức đầu không? "

 

Cố Tử Minh lạnh lùng nói:" vẫn ổn"

 

Tôi :" chuyện tối qua anh còn nhớ không"

 

Cố Tử Minh:" chuyện gì?"

 

Tôi để chén cháo xuống, nghiêm túc nhìn anh nói:" tôi muốn nói chúng ta..." hẹn hò được không?

 

Tôi chưa nói hết câu, điện thoại bên cạnh lại reo lên rất đúng lúc. 

 

Tôi cau mày nhìn tên người gọi, tức giận nhấc máy:" Nhã Hân, cậu có chuyện mà sáng sớm đã gọi cho tôi rồi"

 

Nhã Hân:" Ân Ân, cậu mau đến bệnh viện đi"

 

Tôi:" sao vậy"

 

Nhã Hân:" Tiêu Phong đang ở bệnh viện, cậu mau đến bệnh viện đi"

 

Tôi đứng dậy nhíu mày hỏi :" cậu nói ai ở bệnh viện"

 

Nhã Hân hét lớn vào điện thoại nói:" Tiêu Phong, cậu mau đến đi"

 

Tôi nhìn điện thoại đã cúp máy liền túm lấy túi xách với áo khoác bên cạnh, nhìn Cố Tử Minh nói:" tôi có việc gấp phải đi, tối tôi về sẽ nói chuyện với anh sau"

 

Cố Tử Minh cũng cầm áo vest lên nói:" tôi đưa em đi"

 

Tôi ngơ ngác anh mất mấy giây mới gật đầu, gấp gáp đi ra cửa. 

 

Tôi ở trên xe luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y nhìn ra cửa sổ, Cố Tử Minh nhìn biểu hiện lo lắng của cô lại càng khó chịu xen lẫn tức giận. 

 

Đến bệnh viện tôi chạy vào khu vực lễ tân hỏi:" cho tôi hỏi người Tiêu Phong vừa đưa đến đây đang ở đâu vậy "

 

Y tá:" Chị đi qua bên phía đó, phòng số 18 ở bên tay trái ạ"

 

Tôi gật đầu rồi cùng Cố Tử Minh đi về phía y tá vừa chỉ. 

 

Tôi vừa tới phòng thì thấy bác sĩ cùng y tá đi ra, tôi nhìn bác sĩ hỏi:" cho tôi hỏi người trong phòng là Tiêu Phong phải không ạ"

 

Bác sĩ :" đúng vậy, có chuyện gì không "

 

Tôi:" anh ta bị làm sao vậy"

 

Bác sĩ thở dài :" bệnh nhân bị dị ứng với cồn còn dám uống rượu không sợ chế.t sao, hiện tại đang không còn nguy hiểm gì nữa rồi"

 

Tôi gật đầu rồi cảm ơn bác sĩ, thở dài mở cửa đi vào.

 

Tôi đứng ở chân giường Tiêu Phong đang nằm dựa vào thành giường yên tĩnh nhìn ra cửa sổ, tôi tức giận chất vấn:" anh muốn chế.t à, không biết bản thân bị dị ứng với chất có cồn sao"

 

 

 

 

 

 

Loading...