Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi cũng yêu anh - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-18 19:59:50
Lượt xem: 93

Chương 7.

" anh bỏ đó đi, tôi mời anh đi ăn giờ này cũng trễ rồi".

 

Tôi đến quán lẩu chúng tôi thường xuyên đến trước đó, tôi rất thích ăn lẩu đặc biệt là lẩu tứ xuyên ở quán này. 

 

Tôi chọn bàn gần cửa sổ anh thì chọn món xong đưa cho nhân viên mang đi .

 

Tôi lấy trong túi ra bao lì xì màu đỏ đưa anh, vui vẻ nói:" năm mới vui vẻ"

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

 

Cố Tử Minh nhìn bao lì xì trên tay tôi nói:"Không cần đâu"

 

Tôi lắc đầu nói :" sao lại không cần, tết là phải có lì xì lấy lộc chứ, anh nhận đi "

 

Cố Tử Minh nghe vậy cũng đành nhận lấy bao lì xì rồi đưa cho tôi chiếc vòng tay màu đỏ từ trong túi áo ra nói:" cái này cho em"

 

Tôi nhìn vòng tay được đan bằng những sợi chỉ màu đỏ lại thành chiếc vòng tay lại nhìn thấy cổ tay anh cũng có một chiếc y hệt, tôi nhìn anh hỏi:" đây là vòng gì vậy"

 

Cố Tử Minh giải thích :" vòng bình an"

 

Tôi gật đầu :" cảm ơn"

 

Tôi giơ tay về phía anh nói:" anh đeo giúp tôi đi"

 

Cố Tử Minh nhận lấy vòng tay đeo vào tay trái cho tôi cùng một bên với anh. 

 

Sau khi hết tết tôi cũng quay lại trường, có điều Cố Tử Minh đã bắt đầu ra ngoài thực tập rất ít khi ở trường.

 

Tôi chỉ gặp anh ở căn hộ vào mỗi buổi tối, còn buổi sáng anh đều đi ra khỏi nhà trước khi tôi thức dậy. 

 

Hôm nay tôi có việc phải đến sân bay đón một người bạn, tôi vừa đi ra khỏi phòng đã nhìn thấy anh vừa đi ra khỏi phòng. 

 

Cố Tử Minh ngạc nhiên nhìn tôi hỏi:" sao hôm nay em dậy sớm vậy?"

 

Tôi nhìn anh rồi vừa đi vừa nói:" hôm nay tôi có việc buổi sáng"

 

Cố Tử Minh :" có cần tôi đưa em đi không? "

 

Tôi đứng ở cửa quay đầu lại nhìn anh hỏi:"Tử Minh hôm nay buổi tối anh có bận việc gì không ?"

 

Cố Tử Minh lắc đầu nói :" không có, sao vậy?"

 

Tôi cười nhẹ nói:" không có gì, hôm nay anh đi làm nhớ về sớm, tôi có việc quan trọng muốn nói với anh"

 

Cố Tử Minh cười nhẹ nói :" được"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-cung-yeu-anh/chuong-7.html.]

 

Tôi cười nhìn anh rồi đi ra lấy xe chạy đến sân bay. 

 

Tôi trước đó đã ghé cửa hàng mua bó hoa hồng đỏ, tôi ôm lấy bó hoa bước xuống xe đến ở khu vực chờ người từ bên trong đi ra. 

 

Cùng lúc đó ở gần đó Cố Tử Minh cau mày nhìn Trần Trụ nói:" cậu ta khi nào mới xuất hiện"

 

Trần Trụ :" tôi vừa thấy tin nhắn của Diệp Tử, cậu ấy nói đang lấy hành lý, không vội"

 

Cố Tử Minh :" cậu ta sao lại về nước sớm như vậy "

 

Trần Trụ lắc đầu, rồi ngạc nhiên nói:" Cố Thiếu, đó chẳng phải là chị dâu sao".

 

Cố Tử Minh nhìn theo tầm mắt của Trần Trụ liền thấy cách anh không xa cũng không gần thấy người con gái anh vừa chào tạm biệt sáng nay đang đứng ôm bó hoa trên tay. 

 

Tôi cúi đầu xem điện thoại nên không thấy ở gần đó có hai người đang nhìn mình. 

 

Một người đàn ông đeo kính đen che đi nửa khuôn mặt điển trai của mình nhưng cũng không thể phủ nhận sức hút của mình, anh mặc trên người áo sơ mi cùng với quần đen mang giày thể thao màu trắng đang đi cùng một người phụ nữ mặc chiếc váy boby màu đỏ quyến rũ đi về phía trước. 

 

Trần Trụ nhìn Cố Tử Minh nói:" anh điện thoại cho chị dâu đi"

 

Cố Tử Minh cũng lấy điện thoại ra bấm số gọi đi. 

 

Tôi đang cúi đầu xem điện thoại thì nhìn thấy cuộc gọi của Cố Tử Minh, tôi định nhấc máy thì trước tầm mắt xuống hiện đôi chân dài cùng với đôi giày trắng, tôi ngước mặt nhìn lên thấy người đàn ông đã biến mất 1 năm nay đang đứng trước mặt. 

 

Người đàn ông tháo mắt kính ra, cười vui vẻ chạy lại ôm chầm lấy tôi, còn đang ngạc nhiên không biết phản ứng như thê nào, tôi bất ngờ bị anh ôm nên làm rơi bó hoa trên tay xuống đất. 

 

Người đàn ông vui vẻ nói :" Ân Ân, anh về rồi"

 

Cố Tử Minh nhìn thấy hai người đang ôm nhau ở trước mặt, anh tức giận nắm tay nắm đ.ấ.m nhìn phía trước. 

 

Tôi muốn giơ tay ôm anh nhưng đến khi gần chạm vào người anh, tôi lại buông tay xuống lạnh nhạt nói:" Tiêu Phong, anh có thể buông tôi ra được không"

 

Tiêu Phong quyến luyến buông tay ra đứng trước mặt tôi, cười dịu dàng nói:" Anh về rồi"

 

Tôi chưa trả lời anh ta đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại đeo reo trên tay, tôi cau mày nhấc máy:" alo"

 

Cố Tử Minh lạnh lùng hỏi:" em đang ở đâu"

 

Tôi nhìn Tiêu Phong đối diện,  lạnh nhạt trả lời điện thoại:" tôi đang bận, có gì lát nữa tôi gọi lại sau" nói rồi tôi cúp máy trước khi bên kia trả lời. 

 

Cố Tử Minh tức giận nhìn người phụ nữ đứng cách anh chỉ vài bước chân, Trần Trụ cũng hít khí lạnh từ người anh tỏa ra không dám thở mạnh nói gì tới lên tiếng. 

 

 

Loading...