Tôi bị cô bạn xem thành kẻ thế mạng - 2
Cập nhật lúc: 2024-06-15 19:14:14
Lượt xem: 539
4
Đây là lần đầu tiên tôi thấy người chơi cầm thẻ bài sói lại tự nhận mình là sói đấy.
Tôi ngồi vào bàn học rồi quay sang nhìn những bông hoa trắng trên bàn bên cạnh.
Nữ sinh nhảy lầu tự tử chính là bạn cùng bàn của tôi, Trương Nhu.
Cậu ấy luôn là học sinh có thành tích đứng đầu và đạt được suất tuyển thẳng vào đại học A.
Bởi vì không giành được suất tuyển thẳng ấy mà Lý Hương tung tin Trương Nhu đi cửa sau.
Không những thế cô ta còn liên tục nhét những tờ giấy đầy lời ác ý xuống ngăn bàn của Trương Nhu .
Thế là bệnh trầm cảm của bạn cùng bàn tôi tái phát, dẫn đến cậu ấy nghĩ quẩn.
(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)
Kiếp trước bởi vì tôi không hay đến trường học mà chỉ chăm chăm tập luyện thi đấu nên không biết Trương Như đã trải qua những chuyện gì.
Sự ác độc của Lý Hương nằm ngoài dự liệu của tôi.
Lúc trước cô ta hết lòng nịnh nọt tôi chỉ là để tôi buông lỏng cảnh giác.
Vì vậy dù nhiều lần biết Lý Hương mượn danh tiếng của mình tác oai tác quái nhưng tôi vẫn nhắm mắt làm ngơ.
Khi đó tôi chỉ nghĩ, cô ta đã muốn làm chân sai vặt của mình vậy thì cứ để cô ta làm đi.
Tôi nhận thấy bản thân vô cùng hiểu Lý Hương, cô ta chính là loại ngu ngốc hèn nhát, cùng lắm chỉ dám đi sủa người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/toi-bi-co-ban-xem-thanh-ke-the-mang/2.html.]
Nhưng sau khi c.hết đi tôi mới hiểu, kẻ hại người khác thảm nhất chính là loại người như vậy.
Tôi vuốt ve những bông hoa màu trắng rồi thầm hỏi bạn cùng bàn.
Trương Nhu, cậu có muốn nhìn thấy Lý Hương quỳ xuống khóc thút thít trước mặt chúng ta không?
5
Một tuần nữa bố của Trương Nhu sẽ xách d.a.o đến trường tôi để trả thù.
Khi tôi tìm đến nhà của gã đồ tể thì đã thấy Lý Hương ở trong phòng Trương Nhu lục lọi tìm đồ gì đó .
Chắc chắn là đang kiếm quyển nhật ký rồi.
Cô ta biết gã đồ tể thấy quyển nhật ký kia xong mới vác d.a.o đến trường tìm mình.
Tôi đợi ở trong góc một lúc thì thấy Lý Hương trèo ra ngoài cửa sổ..
Nhưng trong tay cô ta chẳng có gì cả, Lý Hương không lấy quyển nhật ký.
Vậy cô ta vào phòng để làm gì?
Một ý nghĩ xấu xuất hiện trong đầu tôi.
"Cháu là ai, đang làm gì ở nhà chú!"
Tôi quay đầu liền thấy gã đồ tể ở phía sau.