Tình yêu viêm ruột thừa - 6
Cập nhật lúc: 2024-11-05 21:40:47
Lượt xem: 1,401
Hôm nay, tôi nhìn Lộc Minh trước mắt, hình ảnh Lộc Minh bây giờ và Lộc Minh thời niên thiếu chồng lên nhau trong đầu tôi.
Nếu chúng tôi đều độc thân, còn tôi đã sớm buông bỏ Trần Ngộ, gặp được người ưu tú lại thích tôi như Lộc Minh, tôi còn có lý do gì cự tuyệt?
Tôi nhịn không được nở nụ cười, “Được, vậy hẹn hò xem thử.”
23
Lúc tôi và Lộc Minh hẹn hò được gần một tháng, anh đã hoàn toàn gác lại công việc ở nước ngoài và quyết định ở lại Trung Quốc để phát triển.
Bạn bè trước kia nghe nói anh về nước phát triển, đặc biệt tổ chức một bữa tiệc đón chào anh.
Trước khi ra cửa Lộc Minh nói: “Đêm nay Trần Ngộ cũng sẽ đi.”
Tôi cười cười: “Tại sao anh ta đi thì em không thể đi?”
Lộc Minh ôm vai tôi cười nói: “Nói bậy bạ gì đó, em là cô dâu của anh, ai cũng có thể không đi, chỉ có em là không thể không đi.”
Mặc dù tôi và Trần Ngộ chia tay, nhưng tin tức về hắn luôn có người ngoài sáng trong tối muốn cho tôi biết.
Hạ Thanh ngày nào cũng thể hiện tình cảm ân ái trong vòng bạn bè, chẳng hạn như sáng nay, chị ta đăng một bức ảnh Trần Ngộ đang nấu ăn với trạng thái: [Cam tâm tình nguyện được anh cho ăn no.]
24
Nhắc tới cũng là buồn cười, tôi và Trần Ngộ cùng một chỗ năm năm, tôi cũng chưa từng thấy hắn xuống bếp, đều là tôi xuống bếp nấu cơm cho hắn. Quả nhiên hắn và Hạ Thanh mới là tình yêu đích thực.
Huống hồ... Tôi nhịn không được liếc nhìn Lộc Minh một cái. Bên cạnh tôi đã có một người đối xử tốt với tôi như vậy, ở chung cũng gần một tháng, nếu nói không có một chút rung động, tất nhiên là không có khả năng.
Tôi và Lộc Minh là người cuối cùng tới, cửa vừa mới đẩy ra thì thật trùng hợp, người đầu tiên tôi nhìn thấy chính là Trần Ngộ, tiếp theo chính là Hạ Thanh ngồi bên cạnh hắn.
Không ngờ hắn cũng đưa Hạ Thanh tới.
Lúc bọn họ thấy Lộc Minh ôm eo tôi cùng đi vào, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Lộc Minh cười chào hỏi bạn bè, lập tức nói với mọi người: “Giới thiệu một chút, đây là bạn gái tôi, Chu Lam Lam.”
Nghe Lộc Minh giới thiệu xong, trên mặt Trần Ngộ lộ vẻ cứng ngắc hiếm thấy.
Bỗng nhiên có một người kinh ngạc nói: “Anh Lộc, bạn gái anh sao lại quen mắt như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tinh-yeu-viem-ruot-thua/6.html.]
Một lát sau anh ta vỗ đùi: “Ai nha, đây không phải là cô nhóc năm đó sao?”
Người này nói chuyện to như cái loa, anh ấy quay đầu trực tiếp nhìn về phía Trần Ngộ: “Không đúng, tôi nhớ rõ năm đó anh Lộc nói, cô nhóc này là người của cậu mà!”
Nghe vậy, sắc mặt Trần Ngộ trở nên vô cùng xấu xí, Hạ Thanh ở bên cạnh vội vàng nắm tay Trần Ngộ.
Lộc Minh lại cười nói: “Không thấy Trần Ngộ hiện tại đã có bạn gái sao, hơn nữa bạn gái người ta là mối tình đầu của người ta đấy, đúng không Trần Ngộ?”
Lộc Minh nói xong, dời một cái ghế ra, ý bảo tôi ngồi xuống, ý cười dịu dàng trong mắt làm cho tôi rất an tâm.
Sau khi tôi ngồi xuống, vừa quay đầu liền thấy Trần Ngộ đang nhìn chằm chằm tôi, trong đôi mắt đen phảng phất tràn ngập lửa giận hừng hực.
Rất rõ ràng, kẻ kiêu ngạo như hắn tất nhiên cảm thấy tôi làm chuyện có lỗi với hắn.
25
Lúc ăn cơm, Lộc Minh gắp mấy con tôm đặt ở trong đĩa, sau đó bóc vỏ cho vào đĩa đưa cho tôi.
Lúc tôi vừa chuẩn bị ăn, Trần Ngộ cách đó không xa bỗng nhiên nói một câu: “Cô ấy không thích ăn tôm.”
Lộc Minh quay đầu nhìn về phía Trần Ngộ, rất lịch sự hỏi một câu: “Trần Ngộ, hai người tốt xấu gì cũng là thanh mai trúc mã? Chẳng lẽ cậu không biết Lam Lam thích ăn tôm nhất sao?”
Sắc mặt Trần Ngộ cứng đờ, sắc mặt Hạ Thanh bên cạnh càng thêm khó coi.
Lộc Minh lại cười nói: “Thật ra cũng khó trách cậu không biết việc này, lúc trước Lam Lam có nhắc qua với tôi, bạn trai cũ của cô ấy dị ứng với tôm, cho nên cô ấy liền nói dối cô ấy ghét ăn tôm.”
Lộc Minh nói xong không quên quay đầu cưng chiều nói với tôi: “Sau này có anh ở đây, nhiệm vụ bóc tôm cứ giao cho anh, cam đoan cho em ăn đủ.”
Lộc Minh nói xong lời này, sắc mặt Trần Ngộ càng thêm tái nhợt.
Bên cạnh có bạn bè thấy bầu không khí có chút không thích hợp, gắp một con tôm đặt ở trong đĩa của Trần Ngộ: “Anh Ngộ, tôm này thật không tồi, cậu cũng nếm thử đi.”
Hạ Thanh lập tức kích động cười nói: “Anh dị ứng với tôm, đừng ăn.”
Nhưng mà Hạ Thanh vừa muốn lấy cái đĩa đi, Trần Ngộ lại bỗng nhiên bắt được cái đĩa.
Ánh mắt hắn gắt gao nhìn Lộc Minh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Không cần, ai nói tôi dị ứng, tôi cũng rất thích ăn tôm.”
Nói xong hắn không để ý sắc mặt khó coi của Hạ Thanh, tự mình bóc tôm ăn.
Tôi biết rất rõ Trần Ngộ từng có một lần ăn nhầm thức ăn có chứa bột tôm, toàn thân nổi mẩn, sốt cao, nếu không phải đi bệnh viện điều trị kịp thời, rất có thể ngay cả mạng cũng không còn.