TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC CỦA MẸ CON TÔI - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2024-11-13 23:41:04
Lượt xem: 247
5
“Vy Vy, con đúng là từ nhỏ đến giờ chưa từng phải chịu khổ. Con làm mẹ đau lòng quá!” Tôi nhìn Linh Vy đầy thương xót, hèn gì dạo gần đây nó hay đi sớm về muộn.
“Đừng đi làm thêm nữa, mẹ sẽ cho con…” Tôi chưa kịp nói hết chữ “tiền” thì đã thấy Tiểu Mặc bên cạnh nước mắt lưng tròng.
Tôi không chịu được khi thấy Tiểu Mặc khóc, lập tức buông tay Linh Vy để lau nước mắt cho cậu ấy.
“Tiểu Mặc, em sao vậy?”
“Không sao đâu, chỉ là nhìn thấy Vy Vy thế này lại khiến em nhớ đến trước kia, khi phải làm cùng lúc năm công việc để kiếm tiền chữa bệnh cho bố mẹ. Mỗi ngày chỉ ngủ hai tiếng, ăn hai cái bánh bao, khát thì uống nước máy, không đủ tiền thuê nhà nên phải ngủ dưới gầm cầu.”
“Ông chủ lúc nào cũng tìm lý do để cắt tiền công của em. Có lần còn bị khách uống rượu tát một cái…”
Tiểu Mặc kể suốt nửa tiếng về những khổ cực của mình. Nghe xong, tôi muốn khóc theo: “Là lỗi của chị vì đã không gặp em sớm hơn, nếu không em đã không phải chịu đựng nhiều như vậy rồi.”
Chu Lỗi đứng bên cạnh mặt méo xệch, còn Linh Vy thì không nhịn được mà hét lên: “Anh than vãn cái gì thế? Bây giờ ở trong biệt thự, lái xe sang, ăn sơn hào hải vị, mà còn giả nghèo kể khổ!”
“Tôi không phải thế, không phải đâu.” Tiểu Mặc sợ hãi, mặt tái mét, người lảo đảo.
“Đủ rồi Vy Vy, thấy con hét lớn như thế này chắc là không có gì nghiêm trọng. Mẹ đưa chú Tiểu Mặc về trước đây, cơ thể chú yếu, không thể chịu mệt được.”
Nói rồi tôi đưa Tiểu Mặc về nhà, mặc cho Linh Vy ở phía sau tức giận đập đồ đạc. Dù sao cũng có Chu Lỗi ở đó chăm sóc nó, còn Tiểu Mặc thì chỉ có mình tôi.
—--------
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tinh-yeu-dich-thuc-cua-me-con-toi/chuong-5.html.]
Đến cuối tháng, gia đình nhà họ Chu đến, tôi gặp bố mẹ Chu Lỗi ở khách sạn, cùng với hai chị gái của cậu ấy.
Cả nhà trông đều là những người nông dân chất phác, trên mặt đầy vẻ khiêm tốn, nhưng tôi biết, họ không hề đơn giản như vậy.
Kiếp trước, tôi vốn không đồng ý chuyện của Linh Vy và Chu Lỗi, nhưng Linh Vy khăng khăng rằng ngoài Chu Lỗi ra sẽ không lấy ai khác. Tôi càng phản đối, nó càng cố chấp.
Tôi tức giận cắt hết tiền tiêu vặt của nó, muốn nó hiểu sự vất vả của cuộc sống.
Nhưng có lẽ vì tình yêu làm người ta không biết đói no, nó cắn răng chịu đựng.
Dù tôi đã nói rõ nhà họ Chu trọng nam khinh nữ, kể cả chuyện trước kia trong làng của họ có truyền thống mua vợ và dìm c//hế//t con gái sơ sinh, cũng như chuyện Chu Lỗi bỏ rơi cô bạn gái không có tiền sau khi gặp Linh Vy, nó vẫn kiên quyết đến với Chu Lỗi. Chúng nó nói là tình yêu đích thực.
Sau đó Linh Vy còn nói với tôi rằng nó có thai, đến nước này tôi đành phải nhượng bộ.
Căn nhà mà tôi chuẩn bị cho nó làm nhà ở sau kết hôn thì lại bị gia đình Chu Lỗi dọn vào ở, vì Chu Lỗi nói bố mẹ đã già yếu, ở chung để tiện chăm sóc.
Linh Vy đồng ý, thậm chí còn để giữ thể diện cho Chu Lỗi mà thêm tên cậu ta vào giấy tờ nhà.
“Bố mẹ Chu Lỗi rất tốt, ngày nào cũng quan tâm con, nấu những món ngon cho con. Lần đầu tiên con cảm thấy hơi ấm gia đình.”
Linh Vy hạnh phúc kể về cuộc sống của mình, còn tôi chỉ biết cười gượng.
Công việc của Chu Lỗi là tôi sắp xếp, nhà và xe là tôi mua, mỗi tháng cho nó tiền tiêu vặt khá nhiều. Dù nhà Chu Lỗi nghèo, nhưng nó chẳng thiếu thứ gì.
Thế nhưng, nó dường như không hiểu, hoặc là không quan tâm, vì nó biết tôi sẽ không bao giờ bỏ mặc nó.