Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tính sổ - 6

Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:30:17
Lượt xem: 1,416

“Tiểu Nhiễm, em chặn anh phải không?”

Thấy hắn không vui thì tôi vui.

“Cái gì vậy? Anh đừng nói là sau khi quay lại với người cũ rồi mới phát hiện là có tình cảm với tôi nhé.”

Tần Dư mím môi: “Ít nhất, chúng ta có thể làm bạn.”

Tôi bật cười

“Làm bạn với tôi? Anh xứng sao?”

Tần Dư hít một hơi thật sâu, cố đè nén sự tức giận.

“Chuyện của Trần Nghĩa, anh thật xin lỗi, anh sẽ giúp em nói chuyện với cậu ta.

Trước kia tôi giúp hắn, bây giờ hắn muốn giúp tôi, rất công bằng.

Nhưng tôi là ai chứ? Tôi là Tống Nhiễm, tôi có tiền, có đầu óc, cần một tên cặn bã giúp mình sao?

"Tần Dư, anh đi nói cho Trần Nghĩa, chuyện anh ta bỏ đá xuống giếng, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, còn anh, người yêu cũ tốt nhất là nên giống như đã c..hết, tôi hy vọng sau này anh đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa."

Tần Dư mở miệng còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng vừa mở miệng liền bị một thanh âm yếu ớt cắt đứt.

“Tần Dư?”

Tôi và Tần Dư cùng nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Cách đó không xa, Sở Dao đang đứng đó, rưng rưng nhìn hai chúng tôi, giống như tôi và Tần Dư đã làm chuyện có lỗi với ả ta.

Tần Dư lập tức đi tới: “Dao Dao, sao em lại tới đây?”

Nước mắt Sở Dao rơi xuống: “Có phải em quấy rầy hai người không?”

11

Tần Dư bắt đầu an ủi Sở Dao đang khóc sướt mướt.

Tôi cũng không rảnh rỗi mà nhìn hai người chán ngắt đó, chuẩn bị rời đi.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Sở Dao lại gọi giựt ngược tôi lại. Ả ta khóc nói với tôi: "Tống Nhiễm, cô cái gì cũng có, đừng cướp Tần Dư với tôi, có được không? Anh ấy đã là cha của con tôi rồi.”

「……」

Con mắt nào của ả ta thấy tôi muốn cướp Tần Dư với ả ta?

"Tôi mà thèm giành rác với cô sao?"

Tần Dư rõ ràng muốn giải thích gì đó, nhưng vừa nghe tôi nói, hắn lập tức nổi giận.

“Tống Nhiễm, tôi là vì muốn tốt cho cô, cô có cần phải như vậy không? Nên bồi thường cho cô, tôi đã bồi thường rồi, cô nói chuyện không nên quá khó nghe.”

Hắn lại nói tôi như vậy, cái này phải là tôi đây nói với hắn chứ.

Nhưng tôi còn chưa kịp mở miệng, một giọng nói quen thuộc vang lên.

“Cô ấy nói sai chỗ nào sao?”

Là giọng của Tần Quyết.

Phản ứng của tôi, Tần Dư và Sở Dao giống nhau, đều rất bất ngờ.

Tần Quyết đi tới bên cạnh tôi, như cố ý tới làm chỗ dựa cho tôi vậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn Sở Dao: “Cô yên tâm, Tống Nhiễm không có hứng thú với người đàn ông của cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tinh-so/6.html.]

Sở Dao chui vào trong n.g.ự.c Tần Dư, có thể là bởi vì sợ Tần Quyết, ả ta không dám nói nữa.

Tần Dư lại giống như không cảm giác được sự sợ hãi của Sở Dao, hắn dùng ánh mắt bốc hỏa nhìn tôi và Tần Quyết, sau đó chất vấn tôi: “Tống Nhiễm, hai người có quan hệ gì?"

Tôi bị Tần Dư chọc cười: “Chuyện này có liên quan gì đến anh sao?”

Tôi không phủ nhận, đối với Tần Dư mà nói lời tôi nói là thừa nhận.

Tần Dư đầy giận dữ: “Chẳng lẽ cô không biết chú ta là ai sao?”

Giờ phút này đối với tôi mà nói, Tần Dư chẳng khác gì một con khỉ nhảy lên nhảy xuống.

Tôi kéo cánh tay Tần Quyết, rất thân mật dựa vào anh ta: “Tôi mặc kệ anh ấy là ai, tôi chỉ biết là, tôi thích anh ấy.”

Tần Quyết cúi đầu nhìn tôi, nở nụ cười.

Mặt tôi có chút nóng lên, tôi đoán nhất định là rất đỏ, nhưng tôi không thể rụt rè.

Tần Dư nhìn thấy tức đ..iên người, hắn trừng mắt nhìn Tần Quyết: “Chú biết rõ cô ấy là bạn gái của tôi, chú lại ở bên cô ấy, Tần Quyết, chú..."

“Cmn ai là bạn gái anh? Bây giờ Tần Quyết là bạn trai tôi, Tần Dư, anh nói chuyện chú ý một chút.” Tôi ra mặt nói chuyện thay Tần Quyết, sắc mặt Tần Dư càng khó coi.

Tôi lôi kéo Tần Quyết trở lại ghế lô để lấy túi rồi rời đi.

Tần Quyết vẫn an tĩnh đi theo tôi, lên xe anh ta đột nhiên tiến lại gần. Tôi hít sâu một hơi, ánh mắt mở to, giọng nói lắp bắp: “Anh... anh làm gì vậy?"

Tần Quyết nhỏ giọng cực kỳ dễ nghe, hỏi tôi: “Vậy là, em đồng ý hẹn hò với anh?”

12

Tôi hồi tưởng lại những lời bản thân vừa nói, quả thật, tôi đã nói với Tần Dư là mình và Tần Quyết bên nhau, nhưng đó chỉ là vì chọc tức Tần Dư, tôi không tin Tần Quyết nhìn không ra.

Tôi lui về phía sau: “Anh biết rõ tôi không có ý đó.”

Tần Quyết xoa xoa đỉnh đầu của tôi: “Anh mặc kệ, lời em đã nói ra rồi, anh cho đó là nghiêm túc, từ giờ trở đi, em chính là bạn gái của anh.”

「……」

Hiện tại tôi không muốn phản ứng với Tần Quyết lắm. Anh ta đưa tôi về nhà rồi rời đi.

Tuy rằng da mặt Tần Quyết rất dày, nhưng cũng rất có chừng mực, sẽ không khiến tôi không thoải mái. Tôi thích tính cách này của anh ta.

Lúc tôi chuẩn bị nước tắm để ngâm mình, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là một dãy số lạ.

Tôi do dự một chút, không ngờ lại là Tần Dư gọi đến.

Hắn chất vấn tôi: “Tống Nhiễm, tại sao em lại hẹn hò với Tần Quyết”

Tôi trợn mắt: “Anh đừng coi trọng bản thân mình quá.”

Tần Dư rống to: “Người em yêu chính là anh, anh không tin em vừa chia tay với anh đã yêu Tần Quyết, em là đang trả thù anh!"

Trên đời này sao lại có người vô liêm sỉ như Tần Dư vậy?

Tôi trả thù hắn quả thật sẽ rất thích thú, nhưng không đến mức vì trả thù hắn mà hẹn hò với người mình không thích.

“Tần Dư, anh nghĩ nhiều rồi, đừng gọi điện thoại cho tôi nữa.” Nói xong, tôi cúp điện thoại, chặn luôn số này.

Tần Dư đúng là một tên tâm thần, chuyện tình cảm của tôi can hệ gì với hắn? Tôi cho rằng tôi đã nói rất rõ ràng với hắn, nhưng hắn dường như rất cố chấp, sau đó lại đổi vài số điện thoại gọi cho tôi, khiến cho khoảng thời gian đó tôi cũng không dám nhận số điện thoại lạ.

Cuối cùng tôi chịu không nổi nữa, liền gọi điện thoại cho Sở Dao bảo ả ta quản người đàn ông của mình. Tôi không ngờ rằng cuộc gọi nay đã mang đến tai họa cho bản thân.

……

Loading...