Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tỉnh Giấc - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-11-01 15:25:05
Lượt xem: 5

Theo lý mà nói, Trần Tiểu Sinh kinh doanh buôn bán nhang đèn, kiểu chuyện không khoa học như yêu ma quỷ quái chắc hẳn ông ta cũng biết không ít, dù sao chỗ này chính là Hương Giang, dù có là ba mươi năm sau thì Hương Giang vẫn rất tin tưởng phong thủy huyền học.

Một cửa hàng phó của một cửa hàng nhang đèn như Trần Tiểu Sinh tại sao lại có vẻ như chưa từng tiếp xúc với những thứ kiểu này?

“Nhà các chú chưa từng thấy mấy thứ như vậy hay sao? Không phải chú nói người giấy nhà các người đều là làm thủ công, hương dây cũng toàn là tự tay cuốn, phẩm chất tốt nhất hay sao?”

Trần Tiểu Sinh khổ sở nói: “Đại sư, tôi sai rồi, đó là do tôi khoác lác, người giấy của nhà chúng tôi đều là đồ rẻ tiền được mua về, do công xưởng sản xuất với số lượng lớn, hương dây cũng là hương chất lượng kém, đều là thổi phồng với người khác thôi…”

 

Ông ta làm rất đến nơi đến chốn, nói ra tất cả những chuyện mình đã làm một cách khoan khoái sạch sẽ.

Bạch Trân Trân: “…”

Tổng kết lại chính là Trần Tiểu Sinh và anh của ông ta, Trần Tiểu Đông, hai người vẫn luôn không tin những thứ thần thần quỷ quỷ này, lại thấy cửa hàng nhang đèn làm ăn thực sự rất tốt, sau khi hoạch định lợi ích một chút, phát hiện có thể kiếm được lời nhiều, hai người lập tức mở ra một cửa hàng nhang đèn của chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tinh-giac-pqcb/chuong-10.html.]

Dù bọn họ không tin những chuyện này nhưng không ngăn được những người khác tin tưởng, anh em hai người lại còn khoác lác nên việc làm ăn của cửa hàng nhang đèn nhà họ luôn không tệ.

Hai người kinh doanh hơn một năm, việc làm ăn càng ngày càng tốt, tới tận bây giờ bọn họ cũng chưa từng trải qua những chuyện ly kỳ cổ quái kia, chính vì thế ông ta càng cảm thấy những điều này đều là lừa người.

 

Vừa rồi Bạch Trân Trân bắt người giấy đó từ trên người ông ta, Trần Tiểu Sinh ngay lập tức cảm nhận được có khác biệt, một loại cảm giác thoải mái đã lâu không thấy cuốn tới, cảm giác âm lãnh ngày trước cuốn lấy ông ta mãi cũng biến mất không còn thấy nữa.

Trần Tiểu Sinh tức khắc nhận ra Bạch Trân Trân có thể là một đại sư có bản lĩnh.

“Đại sư, đại sư, cô nhất định phải giúp tôi một tay, chẳng may người kia lại hạ một con người giấy nữa thì tôi nên làm cái gì mới phải đây…”

Nhìn dáng vẻ kinh sợ của ông ta, Bạch Trân Trân không nói đến cùng, cô chỉ chỉ cửa hàng nhang đèn bà Vương cách đó không xa, mở miệng nói: “Sau này đừng có tiệt đường làm ăn của nhà bà ta, đừng có nói xấu sau lưng người ta nữa thì sẽ không xảy ra chuyện gì nữa.”

Loading...