TIỂU TAM - 8 (FULL)
Cập nhật lúc: 2024-07-28 18:18:33
Lượt xem: 494
Có lẽ Dương Tiểu Tam không ngờ một đứa trẻ lại có biểu cảm như vậy, bà ta sửng sốt một lúc, rồi lấy từ trong túi ra một con d.a.o găm, sau đó nói với mẹ tôi đang khóc ở bên kia điện thoại: “Bây giờ, tao sẽ lấy đi đôi chân của con gái mày. Mày không chỉ cho tao 100 triệu mà còn cho tao đôi chân của con gái mình... Sẽ không ai cười nhạo tao nữa.”
"Đừng chạm vào con gái tôi, tôi sẽ chuẩn bị tiền cho cô ngay…”
"Yên tâm đi, không đau lắm đâu, chỉ chảy m.á.u một chút thôi..."
Dương Tiểu Tam có lẽ đã bị chúng tôi kích thích đến mức giơ d.a.o lên và chạy về phía đôi chân của tôi.
Tôi thậm chí còn không trốn, vì sợ rằng chú công an ở phía sau sẽ b.ắ.n trượt mục tiêu nếu tôi di chuyển.
Khoảnh khắc con d.a.o đ.â.m vào chân tôi, thật ớn lạnh.
*Bùm!*
Tôi nhìn thấy trên đầu Dương Tiểu Tam có một lỗ máu, ánh mắt bà ta hiện lên vẻ khó tin, sau đó bà tay nhìn xuống tôi như thể đang hỏi: "Tại sao?"
Khóe miệng tôi nhếch lên giễu cợt, buột miệng nói: “Bởi vì tôi là ác quỷ đang tìm cách trả thù bà.”
Thấy bà ta sắp ngã, tôi lăn sang một bên.
Sau đó có rất nhiều chú cảnh sát đi vào, họ khống chế bọn bắt cóc tôi.
16
Giữa lúc hỗn loạn, mẹ tôi lao tới ôm chầm lấy tôi. Bà run rẩy và khóc, tôi tựa vào đầu mẹ và nói: "Mẹ đừng khóc, con ổn. "
"Bà Điền, hãy nhanh chóng đưa con gái bà đến bệnh viện." Có người nhắc nhở mẹ tôi.
Lúc này tôi mới nhận ra đùi mình đầy máu. Mẹ tôi lập tức đưa tôi ra xe.
Chân tôi phải khâu năm mũi, may mắn là lúc này mẹ tôi vẫn nuôi tôi khỏe mạnh nên ngoài việc để lại sẹo ra thì không có ảnh hưởng gì khác.
Bà nắm tay tôi và nói: “Con có biết cô ta sẽ làm điều này không? Sao con lại gan như vậy? Tại sao con không bàn bạc với mẹ?”
"Mẹ ơi, kiếp trước bà ta đã bắt cóc con như vậy."
Tôi kể cho mẹ kiếp trước họ đã bắt cóc tôi, bán tôi và lấy hết nội tạng của tôi ở như thế nào. Mắt mẹ tôi đỏ hoe, lúc này mẹ mới hiểu tại sao tôi nhất quyết muốn trả thù.
"Sao con không nói với mẹ? Mẹ có thể giúp con."
“Mẹ, mẹ không thể chấp nhận việc bố muốn ly hôn với mẹ. Con không muốn mẹ phải chịu thêm những chuyện không đáng nữa. Hơn nữa, con không chắc khi nào bà ta sẽ ra tay, nhưng điều đó không quan trọng. Không phải là mẹ đã hợp tác để chọc giận bà ta sao? Bây giờ, không còn ai phiền cuộc sống của chúng ta nữa."
"Vẫn còn đùa giỡn được."
Mẹ tôi chọc vào trán tôi rồi không nói gì nữa.
Cuộc sống lại đi đúng hướng và tôi đã thành công đỗ vào trường đại học yêu thích của mình.
Sau khi mẹ tôi tiếp quản công ty của bố tôi, bà đã thực sự làm cho nó ngày càng lớn mạnh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-tam/8-full.html.]
Với sự giúp đỡ của tôi, bà hiện là người giàu nhất Giang Thành.
Hàng năm, chúng tôi đều làm một số việc thiện và hỗ trợ một số sinh viên đại học có hoàn cảnh khó khăn.
Chúng tôi cũng giúp đỡ một số người bị lừa và bị hành hạ bởi các khoản vay trực tuyến. Tội lỗi của họ không đáng c--hết, nhưng có người lại muốn g--iết họ. Vì kiếp trước tôi đã từng bị bán đi nên tôi luôn ghi nhớ trong đầu.
Khi có được sự ủng hộ, tôi bắt đầu tìm kiếm họ để giải quyết những ân oán kiếp trước của mình. Bắt được một thì quý một, bắt được hai thì quý hai. Chỉ cần bọn chúng bị bắt nhanh chóng thì trên thế giới sẽ bớt đi một nạn nhân.
Mẹ tôi cũng ủng hộ tôi, bà cho rằng nếu tôi có thể trùng sinh thì nhất định chúng ta có thể làm được điều gì đó to lớn, tôi không cần sống theo ý muốn của Chúa. Tôi muốn làm gì thì bà cũng giúp tôi.
Tuy nhiên, bà không tái hôn.
Bà nói, tất cả những gì bà có bây giờ đều thuộc về tôi, đồng thời bà động viên tôi hãy dũng cảm theo đuổi tình yêu, nhưng đừng yêu quá nhiều.
Làm sao tôi có thể không biết điều này chứ?
Ngoại truyện
Tôi kết hôn năm 28 tuổi, đối phương không quan tâm tới tiền bạc của tôi vì anh ấy giàu hơn tôi.
Tuy nhiên, anh ấy là một chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết, người đã được tôi giải cứu khỏi kẻ bắt cóc khi còn học đại học.
Một người bạn khuyên anh nên khởi nghiệp ở nước ngoài và anh đã đồng ý, tuy nhiên tôi đã ngăn cản anh trước khi anh ra nước ngoài.
Bởi vì tôi đã theo tổ chức đó rất lâu, không bao giờ nghĩ rằng Triệu Nam, một kẻ ngốc lại xuất hiện.
Cũng may đối phương khá thông minh, sau khi nghe được mình bị lừa liền chủ động nói cho tôi biết, anh sẽ lừa những người đó, để chúng ta bắt hắn.
Sau đó, anh ấy thực sự đã làm được.
Và anh ấy luôn nghĩ tôi là một nữ cảnh sát mặc thường phục và bắt đầu theo đuổi tôi một cách quyết liệt.
Tôi đồng ý và giấu anh ấy suốt hai năm.
Mãi cho đến khi anh ấy khởi nghiệp thành công, tôi mới nói rằng tôi thực sự là con gái của một doanh nhân và việc bắt những kẻ buôn người là một công việc làm thêm.
Anh ấy rất sốc và nói rằng anh chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái nào không trung thực như vậy.
Anh ấy cầu hôn tôi và tôi nói rằng anh ấy kết hôn với tôi không phải vì quan tâm đến tiền bạc của gia đình tôi.
Triệu Nam dành mấy năm để đưa ngành công nghiệp game của mình ra thị trường, anh ấy thực sự không quan tâm đến tiền của nhà tôi.
Nói thế nào nhỉ, mẹ tôi nói anh ấy cũng là một huyền thoại.
Thế là chúng tôi kết hôn.
Sự lựa chọn bình tĩnh của tôi khiến chúng tôi hạnh phúc sau khi kết hôn, đôi khi hôn nhân không chỉ cần có tình yêu mà còn phải có lý trí.
(HẾT)