Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-31 17:22:36
Lượt xem: 44
Hàn Minh tức giận gầm lên, khi thấy Hàn Lập được Phong Vũ mang về thì cơn giận càng tăng mà quát lớn: "nghịch tử, hôm nay ta đánh c.h.ế.t ngươi!"
Hàn Lập ngất nghe tiếng phụ thân lập tức tỉnh lại, thấy cha mình cầm theo gia pháp ý định đánh hắn thì lập tức quỳ xuống ôm chân nước mắt nước mũi tùm lum khóc
-Phụ thân, phụ thân cứu mạng a
-Nghịch tử nhà ngươi bình thường lãng phí ta không nói làm gì, nhưng hôm nay ngươi đốt chín trăm vạn lượng thì ta phải đánh gãy chân ngươi.
Hàn Minh quất liên tục vào thằng con phá của, mỗi lần quất là một tiếng hét xé lòng, Hàn Lập bị cha đánh thừa sống thiếu c.h.ế.t la oai oái chạy khắp sân.
-Phụ thân tha mạng, con là bất đắc dĩ mà
Hàn Minh cầm roi tre đuổi đánh con trai mình, hắn tức nổ phổi quát: "bất đắc dĩ cái rắm, đứng lại cho ta"
Động tĩnh lớn như vậy khiến cả Hàn phủ thức giấc, phu nhân của Hàn Minh cũng là mẹ của Hàn Lập nhanh chóng chạy ra cản chồng lại, nàng đoạt lấy roi tre nói: "chàng đang làm gì vậy, có chuyện gì hai cha con ngồi lại với nhau sao lại đánh nó như thế"
Nói rồi nàng quay ra trấn an Hàn Lập, thấy những vết bầm trên người hắn mà đau lòng nói: "tiểu Lập đáng thương của mẹ, con mau về phòng đi đừng ở đây nữa"
Hàn Lập nghe vậy thì như được đại xá liền chạy về đóng cửa phòng lại.
-Nàng cứ chiều nó rồi sinh hư cho mà xem
-Nó là con trai của thiếp, nhà chỉ mình nó nối dõi tông đường chàng nghĩ thiếp nhẫn tâm nhìn nó bị đánh sao
-Hừ, đúng là con hư tại mẹ.
Hàn Minh tức giận lấy lại roi tre, Yến Phi khẽ cười kéo hắn về phòng.
-Mà Lập nhi làm gì mà chàng đánh nó vậy?
Nằm lại giường nàng hiếu kỳ hỏi, thường ngày phu quân nàng khá ôn hoà dù Lập nhi có gây hoạ cũng không tới nỗi đánh con, hôm nay đánh ác như vậy chả lẽ con trai nàng làm gì nghiêm trọng sao
-Hừ con trai cưng của nàng vừa đốt chín trăm vạn lượng bạc đó, người của Tây Vũ hầu phủ tới tận này thông báo và lấy tiền kia kìa.
-Bao nhiêu cơ? Chín trăm lượng
-Chín trăm vạn lượng!
Hàn Minh nhấn mạnh, Yến Phi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng trấn tĩnh lại, nàng ngồi dậy đi ra ngoài.
-Nàng đi đâu?
-Thiếp ra ngoài uống nước.
Hàn Minh gật đầu không nói gì thầm nghĩ mai phải bê bình nước vào đây, còn về Yến Phi thì nàng uống nước xong không trở về phòng mà tới phòng Hàn Lập.
Đẩy cửa ra thấy Hàn Lập đã ngủ nàng liền lặng lẽ đi vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại
Đùng
-Cứu mạng aaaa
-Mẫu thân tha mạng con biết lỗi rồi
-Help me, tu mi nha!
Đêm đó cả Hàn gia mất ngủ
Không chỉ Hàn gia mà đêm qua Đạo Trần cũng không ngủ được, lý do là vì Giản Tinh đêm qua mặc mấy bộ y phục mới khiến hắn thức cả đêm để "đánh giá". Đến sáng nay khi ra khỏi phòng thì mắt đã như gấu trúc, mệt mỏi ngáp dài đi tới phòng khách.
-Chà chà đêm qua đúng là khó ngủ, tuổi trẻ khí thịnh là tốt nhưng lên chú ý sức khỏe đừng làm quá
Lâm thúc vỗ vai hắn, Đạo Trần cười ngượng không nói gì. Lúc này Hà thẩm mang đồ ăn sáng lên, hắn ăn xong liền trở về phòng xem Giản Tinh
Tiểu hồ ly vẫn chưa dậy, nàng nằm gọn trong chăn cuộc trò lại, gương mặt xinh xắn khi ngủ lại càng thêm đáng yêu khiến người ta không nhịn được mà chọc ghẹo.
-Um~ Đạo Trần là chàng sao?
-Là ta
-Ta muốn ôm, ôm
Hắn khẽ cười ôm nàng, Giản Tinh khẽ rên rỉ biến thành hồ ly chui vào trong n.g.ự.c hắn ngủ.
Đạo Trần dọn dẹp phòng, gấp lại chăn và lau đi vết nước trên sàn. Lát sau hắn ngồi uống trà vuốt ve tiểu hồ ly đang nằm trên bàn, thi thoảng chọc chọc bụng hay gãi tai khiến nàng phát ra tiếng ư ử.
-Trần đại ca người rảnh không?
Phong Vũ đi tới, hắn gật đầu nói: "có chuyện gì cần ta giúp sao?"
-Cũng không có gì to tát, chả là hôm nay gần Lưu Ly Cung tổ chức thỉnh hội mời các thiên kiêu trẻ tuổi tới tham gia, phụ thân muốn ta đi thay nhị ca lên tới rủ huynh đi cùng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-9.html.]
Hắn trầm tư suy nghĩ vì loại thỉnh hội này thực ra không có gì đặc sắc với hắn, dù sao mấy kiểu tụ tập đám gọi là thiên kiêu trẻ tuổi hắn đã chơi chán rồi lên một chút hứng thú cũng không có.
Nhưng tiểu hồ ly thì không, nàng nhất định sẽ thích tới mấy nơi náo nhiệt như này. Lát sau hắn gật đầu đồng ý, Phong Vũ vui mừng liền về phòng chuẩn bị đồ.
-Dậy đi nào ngủ nhiều thành heo đó
Hắn cười xoa đầu tiểu hồ ly, nhưng đáp lại hắn chỉ là tiếng ngáy khò khò
-Không dậy sao?
Vẫn là tiếng ngáy
-Hôm nay ra ngoài chơi đó
Khò khò
-Lưu Ly Cung thỉnh hội nhất định nhiều thứ, nghe nói có rất nhiều đồ trang điểm
Giản Tinh hai mắt mở to lấp lánh, nàng nhanh chóng trở lại nhân dạng khẽ cười nói: "chàng đợi chút ta đi thay đồ, nhớ đợi ta"
Hắn thấy nàng đóng cửa phòng thì lắc đầu thầm nói đúng là phụ nữ dễ dụ, vừa mới cầm tách trà lên thì cửa phòng lần nữa mở ra. Giản Tinh trong bộ váy xanh thêu hoa hải đường đi ra, nàng ngồi xuống chống cằm dịu dàng nói: "chàng gặp người phụ nữ nào dễ dụ vậy?"
Khoé miệng hắn giật giật cả người đổ mồ hôi, lát sau Phong Vũ tới hơi ngạc nhiên hỏi: "Giản cô nương đâu, mà sao huynh thay đồ khác rồi?"
-Bộ kia không đẹp lên thay, nàng ra ngay ấy mà ngồi đợi chút
Khoảng vài phút sau Giản Tinh đi ra, ba người tới chào Phong Lâm, ở đây Đạo Trần cũng gặp được người nhị ca của Phong Vũ, Phong Lãm
-Vị này chắc là Trần huynh, hôm qua ta không có trong phủ không thể tới đa tạ huynh đã cứu đệ đệ ta, mong Trần huynh thứ lỗi
-Lãm huynh khách khí, ta chỉ là tiện tay mà thôi, hôm qua được Lâm thúc chiêu đãi quả thực cảm kích.
Hai bên xã giao vài câu rồi ba người lên đường, hôm nay ngoài họ còn có bảy gia tộc khác và Tây Vũ hầu phủ. Mục tiêu là Vân Ly thành, toà thành nằm cạnh Lưu Ly Cung thuộc trung tâm bắc vực
Do địa thế nằm cạnh Lưu Ly Cung lên nơi này cực kì phồn hoa sầm uất, hơn hết là số lượng tu chân giả tại đây nhiều gấp ba lần Tây Vũ thành.
Ở đây đi trên đường thấp nhất cũng là Kim đan cảnh, Nguyên Anh cảnh các loại, trên bầu trời ngự kiếm cưỡi phi thú đều là Chân nhân cảnh, Chân quân cảnh. Đại tu sĩ như Đạo nhân, Đạo quân cường giả có thể thấy ở các gia tộc trong thành, tán tu ở cấp bậc này vào thành đều là mục tiêu mời chào của các thế lực mới nổi.
Còn về Hợp Thể đại năng đều là gia chủ các gia tộc hoặc thống lĩnh bảo vệ thành. Thành chủ Vân Ly thành là một lão quái sống cả vạn năm, tu vi bán Tổ cao tới đáng sợ, là một trong các trưởng lão của Lưu Ly Cung danh tiếng vang dội
Đó là tất cả thông tin mà Phong Vũ nói với Đạo Trần, hắn thì không có ý định gây chiến lên không quá quan tâm, chỉ cần không ai làm phiền hắn hay đánh chủ ý lên Giản Tinh của hắn là được.
Thỉnh hội lần này quy tụ rất nhiều thiên tài Bắc vực lên Lưu Ly Cung đã cho mượn một quảng trường rộng lớn để tổ chức.
Lúc ba người tới nơi thì được sắp xếp cho một chỗ ngồi có mái che mát mẻ, cái này là nhìn mặt mũi của gia gia Phong Vũ.
-Là Phong Vũ à, từ lúc chia tay không có vấn đề gì chứ?
Một đám người đi tới, cầm đầu là một thanh niên mặc áo lam. Đạo Trần liếc qua, tu vi Kim đan cảnh viên mãn, không tệ
-Nam Cung Sơn! Không ngờ ngươi cũng tới
-Haha ông già bắt tới, dù sao ở đây cũng không tệ nhất là khi ta thấy được mấy tiểu mỹ nữ xinh đẹp
Vừa nói ánh mắt hắn liếc sang Giản Tinh, vẻ đẹp của hồ ly tinh không chỉ xuất sắc mà còn chứa mị hoặc khiến người ta không thể không để ý.
Tất nhiên Đạo Trần biết vì hắn cũng như vậy, nhưng tiểu hồ ly là của hắn, bất kì thằng nào nhìn nàng cũng là có ý đồ xấu cần phải diệt.
-Thu mắt chó của ngươi lại đi, người này không phải người mà Nam Cung Sơn ngươi có thể nhìn
Phong Vũ trầm giọng nhắc nhở, hắn không muốn Vân Ly thành này m.á.u chảy thành sông chỉ vì tên ngốc trước mặt này. Dù sao Lạc Nhạt tông bị diệt cũng là vì muốn bắt nàng, Hàn gia thiệt hại chín trăm vạn lượng cũng chỉ vì Hàn Lập trêu ghẹo nàng một câu
Nam Cung gia dù mạnh hơn Lạc Nhạt tông nhưng đối với vị Trần huynh này sợ là không đủ để hắn giết, kể cả cộng thêm Vân Ly thành này cũng không đủ.
-Nàng là ai mà ta không dám nhìn, cũng chỉ nhìn xinh đẹp, đoan trang hơn mấy nữ nhân trong thanh lâu mà thôi, theo ta thấy nàng cùng mấy ả kĩ nữ kia không khác gì nhau khi nghe danh tiếng của ta rồi sẽ tự quỳ lạy xin hầu hạ mà thôi
Phong Vũ nghe xong mà nhìn Nam Cung Sơn như nhìn xác chết, lúc này Đạo Trần vừa uống xong ly trà liền đứng dậy vỗ vai Phong Vũ nói: "để ta, yên tâm ta có chừng mực"
Phong Vũ cũng chỉ đành gật đầu không dám cãi lại lùi lại sau.
-Ngươi gọi là gì?
-Nam Cung Sơn, ngươi là thằng quái nào?
-Nam Cung gia đúng không, danh tiếng của ngươi cũng lớn quá nhỉ, Nam Cung thế gia từ lâu đã không còn đứng trong hàng ngũ thế gia nữa mà ngươi vẫn tự tin lấy danh tiếng ra nói, không thấy nhục hả
-Ngươi dám nhục mạ Nam Cung gia, muốn chết!
Nam Cung Sơn tức giận chỉ thẳng mặt Đạo Trần mà quát, nhưng ngay giây sau các ngón tay cửa hắn vặn vẹo rặc rặc gãy nát
-Aaaaaa
-Muốn ta c.h.ế.t ngay cả phụ thân ngươi cũng không có tư cách đó, hôm nay ta tâm trạng tốt lên cho ngươi một cơ hội, đỡ được năm chiêu của ta, ta liền tha mạng cho ngươi.