Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:59:14
Lượt xem: 50
Tối đó trong bữa tối Đạo Trần đã được gặp gia đình của Phong Vũ gồm cha mẹ, một tiểu muội, thêm hắn và Giản Tinh tổng cộng năm người quây quần cùng nhau.
Phụ thân của Phong Vũ là Phong Lâm, một người trung niên gầy gò hơi tiều tụy, hắn có hỏi thì ông chỉ cười nói bị bệnh chứ không kể thêm.
-Tiểu hữu còn trẻ như vậy đã có tu vi cao chắc hẳn bái sư phụ rất tài giỏi nhỉ, không viết ta có được may mắn nghe danh không?
-Sư phụ đã ẩn cư không màng thế sự, trước khi xuống núi không cho ta nói tên người.
Lạc Đạo Trần gắp đồ ăn cho Giản Tinh nói ra, Phong Lâm vẻ mặt hơi tiếc nuôi nhưng cũng cười cười rót rượu cho hắn.
Dù hắn không thích uống rượu nhưng vẫn lễ phép kính Phong Lâm, Giản Tinh thì được mẫu thân của Phong Vũ cầm tay sang một bàn khác trò chuyện, chả biết nói gì mà mặt nàng lại đỏ.
-Còn chưa đa tạ tiểu hữu cứu Phong Vũ, thằng bé lần này ra ngoài cũng khiến ta rất lo lắng
-Ngài không cần lo, cậu ta rất thông minh chỉ là tu vi hơi yếu nhưng nếu dốc lòng cố gắng thì nhất định đạt thành tựu cao
-Tiểu hữu đã cứu con trai ta thì không ngại gọi ta một tiếng Lâm thúc chứ, dù sao Vũ nhi cũng gọi cậu là đại ca.
-Vậy chén rượu này kính Lâm thúc
Cả hai cười chạm chén, bữa ăn sau đó rất thoải mái, Lâm thúc cũng hiểu cho hắn lên uống được dăm ba chén liền dừng. Giản Tinh bên kia cũng kết thân với mẫu thân Phong Vũ mà gọi Hà thẩm, giờ đang cùng chơi đùa với tiểu muội Linh nhi.
Ăn xong hắn ngồi uống chén trà nói chuyện phiếm cùng Lâm thúc, lúc này hắn phát hiện người đàn ông này có những ý kiến rất khác biệt với thiên hạ thời cục hiện tại
-Yêu tộc ngày càng mạnh, Luyện Thi tông từ đống tro tàn cháy lại không ngừng làm việc ác. Mà Thập nhị tiên tông chỉ tập trung áp chế Ma môn, thiên hạ sẽ ngày càng đại loạn lúc đó dân chúng sẽ rất khổ.
Đạo Trần trầm mặc, thiên hạ này có khi nào yên bình chứ, ngay cả hắn cũng góp không nhỏ cho sự náo loạn này khi diệt hai đại tông là Vũ Minh và Lạc Nhạt đó thôi.
-Thôi cũng muộn rồi, tiểu hữu cũng lên nghỉ sớm đi, mà có muốn đi chợ đêm thì lát bảo Phong Vũ dẫn đi, ta dám cá chợ đêm ở Tây Vũ thành là đẹp nhất trong Bắc vực đó.
Phong Lâm cười cười vỗ vai hắn rồi đứng dậy, lúc về phòng có đi qua Giản Tinh thì mỉm cười đưa cho nàng chút ngân lượng để tiêu vặt mua đồ.
-Lâm thúc cháu có rồi không cần đâu
-Cháu cứ cầm lấy, lát mua ít đồ bổ cho hắn đừng để đạo lữ mình gầy như vậy chứ
-Dạ...dạ vâng, cháu cảm ơn
Giản Tinh hơi đỏ mặt cúi đầu cảm ơn, Phong Lâm xoa nhẹ đầu nàng mỉm cười vui vẻ.
Lúc về phòng nàng nằm vật xuống giường, Đạo Trần thấy khuôn mặt nàng hơi đỏ thì lại gần hỏi chuyện, nàng đơn giản kể lại cho hắn nghe
-Ồ vậy nàng định mua gì cho ta?
-Mua cho chàng cái bình rượu ấy, đi mà uống cho say khi ngủ đỡ hành hạ người khác ta.
-Chà chà rượu hổ nhé, cái đố bổ lắm đó đảm bảo cho Giản Tinh lên tiên luôn
-Không không tránh xa ta ra, aaaa cứu mạng có sàm sỡ
Kết quả vẫn là Giản Tinh thoát vì nàng biết khóc và biết hét, Đạo Trần liếc nàng đang kể tội hắn với Hà thẩm thì sắc mặt u oán, rõ ràng hắn vô tội mà.
-Tiểu hữu đừng buồn, hồi xưa ta cũng như cậu vậy
Phong Lâm đồng cảm, hai người nhìn nhau tự đồng cảm cho số phận bất hạnh này. Lát sau hắn cũng dỗ được Giản Tinh là sẽ mua cho nàng bộ y phục Thiên Tuyết tằm kia.
-Hà thẩm con đi nhé
Giản Tinh vẫy vẫy tay chào tạm biệt, Lâm thúc và Hà thẩm đứng ở cửa nhìn họ đi xa rồi mới vào nhà.
Tới nơi hai người choáng ngợp với độ nào nhiệt ở đây, đèn lồng hoa đăng giăng khắp nơi, hai bên đường dựng vô số hàng quán bán đủ thứ từ linh đan diệu dược, vũ khí pháp bảo cho tới những đồ bình dân như khuyên tai, vòng tay hay đồ ăn vỉa hè.
-Bán đan dược đây, đan dược ngũ phẩm do chính tay Hàm đại sư luyện chế đảm bảo hàng chất lượng cao
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-7.html.]
-Quan tài đây, ai dùng đan dược hàng bên cạnh mà tèo nhanh chân tới mua
-Bán vũ khí đây, ba ngàn hai món, mua hai tặng một tính tiền bốn
-Ai yêu chó mau mau tới xem, nửa cân thịt chó chỉ với một trăm
-Chưởng quỹ ngoại tình bỏ trốn, phu nhân thành chủ gian gian díu díu mập mờ với người làm mau mau tới nghe
Đạo Trần khoé miệng hơi giật giật, cái chợ đêm này đúng là náo nhiệt mà. Giản Tinh thì mới tới đã chạy khắp nơi, nàng tò mò hết thứ này thứ kia muốn hắn mua cho
-Chàng xem, cái vòng cổ này đẹp không?
-Mua
-Bộ váy mỏng quá không biết mặc sẽ ra sao nhỉ?
-Mua, lát về mặc ta xem
-Đạo Trần, ta chưa có hộp trang sức nào á
-Giờ có, mua đi
-Phu quân~ thiếp muốn chiếc khuyên tai này, nhưng nó tận năm vạn lượng á
-Nói đùa nàng thích mua cả chợ cũng được.
Hắn vẻ mặt tươi cười, Giản Tinh vậy mà gọi hắn một tiếng phu quân, năm vạn lượng bây giờ với hắn không đáng giá một xu chỉ cần tiểu hồ ly thích là được.
Dạo một hồi thì cả ba cũng mệt lên vào một quán mì nghỉ ngơi ăn lấy sức mua tiếp, mà mì ở đây ngon thật hắn ăn liên tục hai bát mới thấy no. Đang lúc tính tiền thì từ đằng sau vang lên tiếng gì đó chói tai, quay ra đã thấy một tên mặt trắng đang tiếp cận Giản Tinh
-Tiểu tiên nữ thật xinh đẹp, có hứng thú vui vẻ một đêm với bổn công tử hay không?
Giản Tinh bị vây quanh thì lúng túng không biết làm sao, lúc này hắn kéo nàng về phía sau, ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám công tử bột này. Phong Vũ đứng sau thì thầm báo ra tên họ của đám này giúp hắn.
-Kẻ vừa mở miệng là em vợ của Tây Vũ hầu, con trai trưởng Hàn gia tên Hàn Lập, ngoài ra còn mấy gia tộc nương tựa vào Hàn gia nữa.
Đạo Trần khẽ cười, em vợ của Tây Vũ hầu sao đúng là tấm sắt cứng. Nhưng tấm sắt này để hắn đập thì cứng đến mấy cũng nát mà thôi, dám trêu ghẹo gạ gẫm tiểu hồ ly của hắn đám này muốn giỗ vào ngày này năm sau rồi.
-Cút ngay cho ta
Hắn trầm giọng, đám người kia nghe vậy thì cười khẩy, một tên lại gần ghé sát tai hắn nói: "mày muốn c.h.ế.t à"
Đùng
Lập tức hắn c.h.ế.t thật, Đạo Trần chỉ cần một ánh mắt liền tiễn hắn đi gặp tổ tiên.
Đám người thấy cảnh này đều sợ hãi lùi ra xa, Hàn Lập thân là đại thiếu gia Hàn gia cũng sợ xanh mặt nhưng vẫn cố lấy uy phong gia tộc ra mà quát lớn: "ngươi muốn đối đầu với Hàn gia à, có biết bố mày là ai không?"
Đạo Trần cười lạnh định dạy cho tên tiểu tử này cách làm người thì Giản Tinh kéo kéo áo hắn nhỏ giọng nói: "Ta vừa nghe hội đấu giá sắp bắt đầu rồi, chàng đừng quan tâm hắn nữa mau đi thôi"
Hắn nghe vậy thì tinh quang loé lên xoa đầu Giản Tinh nói: "nàng đúng là thông minh"
Giản Tinh dù không hiểu nhưng được khen nàng vẫn rất vui, hắn quay sang nhìn Hàn Lập khẽ cười nham hiểm.
Vài phút sau bọn họ tới được phòng đấu giá, nơi này thuộc về Tây Vũ hầu lên bàn về độ xa hoa phải nói là đỉnh cao, mọi thứ đều được dát vàng lấp lánh tráng lệ, thủ vệ sầm nghiêm ai lấy cũng tu vi kim đan cảnh. Một phòng đấu giá sử dụng kim đan cảnh làm gác cửa đủ thấy Tây Vũ hầu chịu chơi và quyền lực như nào.
Ở đây có bốn tầng phân thiên địa huyền hoàng, Đạo Trần thả ra uy áp của hợp thể cảnh liền được vào phòng chữ Thiên.
-Tiền, tiền bối, ngài mang ta tới đây làm gì ạ?
Hàn Lập lúc này run run, hắn khi biết thực lực của Đạo Trần thì đã sợ đến mất hồn, hợp thể cảnh là tương đương với gia gia của hắn, hắn lại đập vào cường giả cấp bậc này thì đừng nói Hàn gia ngay cả thành chủ cũng không bảo vệ hắn.
-Hôm nay ta có hứng thú với bảo y Thiên Tuyết tằm, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?
Tim Hàn Lập liền rỉ m.á.u nhưng vẫn cắn răng nói: "Tiền bối yên tâm, ta nhất định lấy được bảo y cho ngài"