Tiểu Hồ Ly Của Ma Tôn - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-11-19 19:18:50
Lượt xem: 11
Ầm
Lạc Đạo Trần ra tay chặn đứng Thiên Sát kiếm đồng thời hoá giải thần thông của Hồ Thiên, hắn nhíu mày nhìn Diệu Ngọc
-Ta bảo ngươi chăm sóc cho Giản Tinh chạy ra đây làm gì?
Diệu Ngọc cả người run rẩy, nàng không để ý hắn mà chạy về phía phụ thân, Hồ Thiên lúc này đã không còn sức lực cả người chồng chất vết thương nằm dưới đất.
Thiên Sát trận bên trong có vôn tận kiếm khí, mỗi giây mỗi phút đều phải chịu những kiếm khí này tấn công, cắt da cắt thịt. Dù là Yêu hoàng cũng không chịu nổi, dù không bị Thiên Sát kiếm trảm cũng bị kiếm khí mài cho tới chết.
Hồ Thiên chống đỡ tới nay đã là cực hạn, nằm trên đất, cả người chảy máu, hơi thở cũng dần yếu đi. Diệu Ngọc ôm phụ thân khóc lớn, nàng không biết phải làm sao mới có thể cứu người
-Phụ thân, người xin hàng đi mà, chỉ cần người xin hàng nhất định Trần tiên sinh sẽ cứu người
-Ta không hàng, Hồ Thiên ta có c.h.ế.t cũng không hàng
Diệu Ngọc biết không thể khuyên phụ thân, nàng quay ra nhìn Lạc Đạo Trần quỳ xuống cầu xin
-Trần tiên sinh, xin ngài cứu phụ thân tiểu nữ
-Ta sao phải cứu hắn?
Lạc Đạo Trần hỏi lại, hắn rõ ràng tới để g.i.ế.c Hồ Thiên, không một lý do nào có thể khiến hắn ra tay cứu kẻ thù của mình.
-Tiểu nữ nguyện làm mọi thứ cho ngài, thậm chí dâng tấm thân trong trắng này, chỉ xin ngài cứu phụ thân ta
Diệu Ngọc cắn răng nói, nàng không ngần ngại muốn cởi đồ ra, dù có nhục nhã nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Đạo Trần đi tới ngăn cản nàng, giúp nàng chỉnh lại quần áo cho tốt hắn nói
-Ta không cần ngươi làm gì cho ta, cuộc chiến này ngay từ đầu có thể không xảy ra nếu phụ thân ngươi không bức ép Giản Tinh, nàng là tiểu hồ ly của ta, không ai được đoạt nàng khỏi ta
Nói xong hắn đưa cho nàng một lọ linh dược, Diệu Ngọc không nghĩ nhiều liền cho phụ thân uống. Ngay lập tức luồng sinh khí khổng lồ tràn khắp cơ thể cứu sống Hồ Thiên đang hấp hối
-Đi
Lạc Đạo Trần trở lại linh thuyền, Đông Lam hạ lệnh, toàn bộ ba trăm chiến thuyền khởi động quay trở về Kiếm tông.
Chiến dịch này Kiếm tông toàn thắng, thu được vô số thiên tài địa bảo của Yêu Hồ lĩnh, dù tổn thất một số đệ tử nhưng so với rất nhiều cuộc chiến khác thì trận này không tính là gì.
-Cuộc chiến này sẽ sớm truyền khắp thiên hạ, Kiếm tông bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió nhất định bị các thế lực để ý, nhất là Long tộc chúng sẽ không để yên
Đông Lam nói ra lo lắng của mình, nhưng Lạc Đạo Trần không chút để ý, hắn đang kiểm tra nội đan cho Giản Tinh
Đối với yêu tộc thì nội đan vô cùng quan trọng, nội đan vỡ không khác gì mất nửa cái mạng. Lần này Giản Tinh tự bạo rõ ràng không muốn sống, nội đan nát thành từng mảnh rất khó chữa trị
-Các người ra ngoài đi
Lạc Đạo Trần khẽ nói, Đông Lam và Vân Hàn gật đầu đi ra
Hắn ở trong phòng lập tức thi triển bí pháp, hắn muốn biến Giản Tinh thành nhân tộc.
Bên ngoài Đông Lam ngồi uống trà cùng Vân Hàn, lần này trở về chẫm rãi đi lên hai người có thời gian ngồi lại với nhau, cả hai đều bằng tuổi, lại là đồng môn rất nhiều năm lên có vô số chuyện để nói.
Vân Hàn trận này bị thương khá nặng tới giờ vẫn băng bó ở trán, cái này bị Đông Lam trêu chọc.
-Hừ lớn tuổi rồi còn không đứng đắn
-Thì sao nào, chả lẽ Đại trưởng lão chê bổn tông chủ trẻ con
-Huynh không trẻ con, trẻ trâu mà thôi
-Dám xúc phạm bổn tông chủ, người đâu mau mang ra chém
-Ta c.h.é.m huynh trước đó
Vân Hàn rút kiếm làm Đông Lam giật mình sợ hãi, hắn vội cười cười xin tha thì nàng mới bỏ kiếm xuống.
Lúc này có đệ tử tới báo phát hiện phía trước có người, hơn nữa họ không nhìn rõ là ai hay tu vi là gì. Đông Lam gật đầu, hắn cùng Vân Hàn lập tức tới phía trước thuyền xem
Quả nhiên không xa có một nữ tử đang ngồi xếp bằng, dù từ xa nhưng Đông Lam cũng cảm nhận được sự cường đại của người này.
-Xin hỏi người phía trước là ai
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-ho-ly-cua-ma-ton/chuong-18.html.]
-Vũ Nhân vương của Tử Linh hoàng triều, ta nhận mệnh nữ hoàng tới đây đợi các vị
-Vũ Nhân vương Liệt Yên!
Cả Vân Hàn và Đông Lam đều kinh ngạc, Vũ Nhân vương Liệt Yên, cái tên này quá vang dội khi cả tứ vực đều biết đến nàng
Cận thần của Tử Linh hoàng, một trong ba vị vương đứng đầu Tử Linh hoàng triều, nàng với thực lực hoàng giả so với Tử Linh hoàng không hề thua kém.
Nhưng thiên hạ biết đến nàng qua cuộc chiến với Lục đại hung tộc chi nhất Huyết Đằng tộc. Một cuộc chiến này Vũ Nhân vương trảm hai vị hoàng giả của Huyết Đằng tộc, diệt hơn hai vạn tộc nhất của tộc này, thiêu cháy đỉnh Thanh sơn lửa cháy hơn chục năm không tắt.
-Không biết Vũ Nhân vương đợi bọn ta có việc gì?
Đã biết người tới là ai lên Đông Lam không thể lãnh đạm, Vân Hàn đi ra mời Liệt Yên lên thuyền, hắn sai đệ tử đi pha trà còn dặn lấy trà ngon của hắn ra mời khách.
-Đa tạ Kiếm tông chủ khoản đãi, ta lần này phụng mệnh nữ hoàng tới gặp Trần tiền bối
Liệt Yên uyển chuyển từ chối, nàng cũng nói ra mục đích của mình, Tử Linh hoàng sớm đã nhận được tin tức của Lạc Đạo Trần và Giản Tinh lên cử nàng đích thân tới hỗ trợ
-Xem ra ta tới muộn
-Haha ta nghĩ đây là may mắn của Hồ Thiên, nếu Vũ Nhân vương tới sớm hơn một chút chắc ngày này năm sau là giỗ của hắn
Đông Lam cười lớn, lúc này Lạc Đạo Trần cũng đi ra, hắn nhìn Liệt Yên thì hơi nghi hoặc nói
-Ngươi là cháu của Vũ Nhân vương Liệt Thành à?
Liệt Yên gật đầu khom người hành lễ, nàng nói mục đích mình tới và truyền lại lời của Tử Linh hoàng cho hắn
-Ba ngày sau Dược Sinh hoàng triều và Tử Linh hoàng triều có một cuộc chiến, bệ hạ mời Trần tiên sinh trở về thương nghị
-Ta từ khi nào trở thành người của các ngươi vậy?
Hắn hỏi, hắn đã trả lại tổ huyết và chiến kỳ cho Tử Linh hoàng, nhân quả đã hết sao Tử Linh hoàng lại kéo hắn vào thế lực của nàng
-Bệ hạ đã chiếu cáo thiên hạ ngài là quốc sư, mời quốc sư trở về thương nghị.
Lần này Liệt Yên quỳ một chân xuống cao giọng, việc này không chỉ Đông Lam ngạc nhiên mà Đạo Trần cũng không ngờ tới.
Nàng là Vũ Nhân vương, tam vương quyền lực chỉ sau hoàng đế, một quốc sư gặp nàng còn phải hành lễ chứ đừng nói để nàng quỳ xuống. Nhưng hôm nay cái quỳ này không phải do thân phận, mà Liệt Yên quỳ vì sự tôn kính của mình.
Cô từ nhỏ đã được phụ thân kể về sự tích lập quốc, về người đã chống đỡ Tử Linh hoàng triều từ khi nó chỉ là ba gian nhà, tới khi thành một đại quốc cương thổ ngàn vạn dặm.
Mỗi con dân của Tử Linh hoàng triều đều biết về câu chuyện đó, ngoài Tử Linh hoàng ra thì người họ sùng bái chính là nam tử trong câu chuyện đó.
Dù trải qua biết bao đời thì câu chuyện đó đều được lưu truyền, hôm nay Liệt Yên được gặp người thật, nếu không phải có người ngoài nàng đã sớm quỳ xuống mà khóc rồi.
Lạc Đạo Trần với thần thức dễ dàng khám phá tâm tư của Liệt Yên, hắn đỡ nàng dậy, cởi áo khoác ngoài khoác cho nàng khẽ xoa đầu
-Trời lạnh như vậy đừng để ốm, ngươi rất giống Liệt Lâm, nàng lúc nào cũng mặc lạnh hết
Liệt Yên hơi đỏ mặt vội đi vào xem Giản Tinh, hắn thì quay ra nhìn Đông Lam và Vân Hàn khẽ cười nói
-Đa tạ đã giúp ta, sau này rảnh ta lại tới Kiếm tông uống trà
-Trần tiên sinh đi cẩn thận.
Hắn cho hai người một bản trận pháp, đây là Cửu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, có thứ này Kiếm tông coi như đủ sức lực tự bảo vệ khỏi kẻ địch.
Nói vào câu dặn dò xong hắn xé rách không gian, Liệt Yên ôm Giản Tinh cùng hắn đi vào biến mất khỏi linh thuyền.
-Haiz, lần này Dược Sinh hoàng triều sợ là gặp phiền phức rồi
Đông Lam than thở, năm nay chiến loạn khắp nơi, hắn nhìn bản vẽ trận pháp mà thầm nghĩ may mắn.
-Mau chóng trở về thôi, Kiếm tông và Dược Y viện phải mau chóng phòng thủ Vạn Tiên thành. Long tộc sớm muộn cũng tới trả thù
Vân Hàn khẽ nói, Đông Lam gật đầu ra lệnh tăng tốc.
Trong khi đó ở Tử Linh hoàng triều, trong phòng ngủ Tử Linh hoàng bị đánh thức, Mặc lão báo Vũ Nhân vương trở về.
-Hắn thì sao?
-Quốc sư đã trở về, tuy nhiên Giản Tinh cô nương nội đan vỡ nát vạn mảnh, tính mạng không sao nhưng sợ là khó tỉnh lại.
-Đưa cô ấy đi suối Trường Sinh đi, bằng mọi giá phải cứu được cô ấy