Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Bạch Hoa của anh ấy - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-08 10:47:41
Lượt xem: 285

Vết bỏng trên mu bàn tay lúc này mới bắt đầu nổi lên những trận tê đau, lại thêm cả trái tim đang như bị kim đ.â.m vào, khiến tôi đau đớn đến nỗi hô hấp khó khăn.

Đúng rồi, từ trước tới nay cậu ta chưa từng nói thích tôi bao giờ, chúng tôi…. chỉ là bạn bè mà thôi.

Nhưng có kiểu bạn bè nào mà lại ghen tuông, làm nũng đòi cùng nhau thi vào trường đại học, còn nói muốn ở bên nhau cả đời chứ?

Có những lời, người nói chỉ tùy tiện nói ra, nhưng người nghe lại xem là thật.

Tôi sụt sịt mũi, ngồi xuống ghế bên đường.

Lòng bàn chân không biết bị một miếng thủy tinh đ.â.m phải từ bao giờ, m.á.u tươi từ miệng vết thương chảy đầm đìa, miệng vết thương còn lẫn cả đá nhọn với cát.

Tôi nghĩ, cả đời này tôi cũng không muốn gặp lại Kỷ Lương Châu lần nào nữa.

5

Đêm Giáng sinh đó, Kỷ Lương Châu gửi tin nhắn hẹn tôi là điều tôi không ngờ tới.

[Tiểu Đậu Khấu, Giáng sinh có đi đâu chơi không?]

Không hiểu tại sao, ba từ Tiểu Đậu Khấu đó như đang đ.â.m vào mắt tôi.

Nghĩ một chút, tôi trả lời cậu ta: [Cậu có bạn gái rồi, chúng ta nên giữ khoảng cách thì hơn.]

Trả lời tin nhắn xong, tôi tắt màn hình điện thoại.

Ngày mai là phải thi đấu rồi, tôi không muốn để những suy nghĩ hỗn loạn này ảnh hưởng tới tâm trạng của tôi.

Buổi trưa, tôi lại nhận được thêm hai tin nhắn nữa của Kỷ Lương Châu.

Thiết Mộc Lan

[Tôi có chuyện muốn nói với cậu, 7h30 tối nay tôi đợi cậu ở quảng trường Minh Nguyệt.]

[Tần Uyển biết chuyện này, cô ấy cũng muốn gặp cậu.]

Gặp tôi làm gì?

Do dự hồi lâu, tôi vẫn không trả lời cậu ta.

Bảy giờ tối, coi như nể tình thanh mai trúc mã suốt mười tám năm nay với Kỷ Lương Châu, tôi vẫn quyết định đi đến buổi hẹn,.

Đèn bên đường nhấp nháy như muốn hỏng, Kỷ Lương Châu mặc một chiếc áo khoác màu đen đứng dựa lưng vào tường, cậu ta cụp mắt xuống nhíu chặt mày, giống như đang đấu tranh điều gì vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieu-bach-hoa-cua-anh-ay/chuong-3.html.]

“Tần Uyển đâu?”, Tôi đến gần hỏi cậu ta.

Kỷ Lương Châu không trả lời, kéo tay tôi đi thẳng lên sân thượng.

Vừa bước lên sân thượng, vô số những chùm pháo hoa đẹp rực rỡ được b.ắ.n lên không trung, nhìn giống như những tinh tú nhỏ đang rơi xuống khắp nơi.

Kỷ Lương Châu đứng ngược sáng, cậu ta nói thẳng mục đích hẹn tôi đến đây: “Uyển Uyển học lệch rất nhiều, nếu chỉ dựa vào thành tích hiện tai chắc chắn không thể thi vào Bắc Đại, cô ấy chỉ có mỗi cơ hội duy nhất này.”

“Thế nên….”

“Hứa Đậu Khấu, cậu rút khỏi cuộc thi toán ngày mai được không?”

6

“Cậu lừa tôi đến đây…..chỉ để nói cái này thôi sao?”

Máu đang lưu thông trên khắp cơ thể tôi vào giây phút này như đông cứng lại, tôi không thể tin nổi nhìn người trước mặt này đã ở bên cạnh tôi suốt 18 năm vừa qua.

Tại sao đột nhiên lại trở nên xa lạ đến vậy?

Hoặc có lẽ, từ trước tới nay tôi chưa bao giờ thực sự hiểu rõ được cậu ta.

Kỷ Lương Châu dựa người vào lan can, dáng vẻ bất lực:

“Cậu không biết đâu, Uyển Uyển vì cuộc thi này mà bỏ ra rất nhiều công sức, mỗi ngày cô ấy đều lo lắng đến không ngủ không ngon, tôi nhìn cô ấy như vậy tôi rất đau lòng.”

“Tôi đã xem qua thành tích của hai người rồi, huy chương vàng năm nay, hai người đều là những người có khả năng cao sẽ giành được.”

Tôi tức đến bật cười, “Kỷ Lương Châu, cậu yêu vào nên bị ngu à?”

“Tham gia thi đấu nào có dễ như vậy? Lẽ nào vì chúng ta là bạn bè, nên tôi phải nhường cô ta sao?”

“Nếu mà nói như vậy, thì tôi thà nghỉ chơi với cậu còn hơn.”

Kỷ Lương Châu nghe xong kéo lấy cánh tay tôi, trong mắt toàn là sự bực bội:

“Hứa Đậu Khấu, sao cậu lại nhỏ ngen như vậy?”

“Chỉ là nhường cô ấy một chút thôi mà, nếu mà không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dựa vào thành tích của cậu năm sau thi đại học chắc chắn cậu có thể thi đỗ trường top, tại sao cứ phải tranh với Tần Uyển làm gì?”

Nghe cậu ta nói sao mà lời lẽ chính nghĩa đến vậy, giống như kiểu nếu tôi không chịu nhường, thì tôi sẽ là một tên tội phạm mang tội ác tày trời vậy.

Loading...