Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiếng lòng gian dối - 6

Cập nhật lúc: 2024-06-02 17:37:28
Lượt xem: 1,796

6

 

Toàn bộ ánh mắt của cả lớp đều đặt trên người Hạ Nhu.

 

Tất cả mọi người đều không thể tin được, nhỏ vậy mà lại thổ lộ với Tần Minh Xuyên.

 

Ai mà chẳng biết Tần Minh Xuyên suốt ngày học tập, trong khi Hạ Nhu thì chơi bời lêu lổng, khác nhau một trời một vực.

 

 Tần Minh Xuyên có lẽ sốc nặng rồi.

 

 Cậu ta nhìn Hạ Nhu rất lâu, mãi không nói được gì cả.

 

Hạ Nhu lại nghĩ Tần Minh Xuyên đang sung sướng, nụ cười đắc ý ngày càng rõ ràng hơn,

 

Cô ta nói: "Còn phải suy nghĩ sao? Tôi không có nhiều thời gian để chờ cậu đâu.’’

 

"Não cậu bị ung hả?" Tần Minh Xuyên rốt cuộc lấy lại tinh thần, nói năng không chút khéo léo, "Làm sao tôi có thể thích cậu được?" 

 

Hạ Nhu trừng to mắt nhìn Tần Minh Xuyên, dường như không tin vào những gì mà mình nghe thấy.

 

"Cậu là con người không biết cố gắng vươn lên, chỉ biết ngồi đấy chờ ch.ết, bắt nạt kẻ yếu, là loại nữ sinh làm ô nhiễm xã hội. Đừng nói là tôi thích cậu, cho dù cậu thích tôi thì tôi cũng cảm thấy bị sỉ nhục." Tần Minh Xuyên ác miệng có tiếng.

 

Cậu ta không cần biết bạn là ai, chỉ cần bạn chạm vào cậu ta thì cậu ta sẽ không ngại dùng lời nói ‘giết’ bạn.

 

 Tôi thấy mặt của Hạ Nhu đỏ bừng bừng rồi

 

 Giây phút này có lẽ tôi có chút đồng cảm với cô ta.

 

 Dù sao năm đó, tôi cũng bị như vậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tieng-long-gian-doi/6.html.]

 Cũng là trước mặt cả lớp, bị Tần Minh Xuyên nói cho xấu hổ đến ch.ết.

 

"Cậu, cậu không phải thích tôi như vậy sao?" Giọng điệu của Hạ Nhu yếu đi rất nhiều.

 

 So với vừa nãy tự tin ngút trời thì quả thật là hai người.

 

"Cậu con muốn tôi phải nói bao nhiêu lần nữa? Hạ Nhu, phải hít chung không khí với những người như cậu đủ làm tôi buồn nôn rồi!’’ 

 

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

"Cậu!" Hạ Nhu bị Tần Minh Xuyên sỉ nhục đến mức bật khóc, "Sao cậu có thể nói tôi như vậy.”

 

"Tại sao tôi không thể nói thế? Cậu xem cậu đang mặc thứ gì, khó coi c.h.ế.t đi được. Bình thường cậu đến lớp cũng chẳng chịu nghe giảng, tan học kéo bầy kéo phái đi hút thuốc, chửi bậy thậm chí còn bắt nạt bạn học. Tất cả những việc mà học sinh không nên làm là cậu làm tất!" Tần Minh Xuyên nói một hơi,cũng không thèm thở: "Vô lại như vậy mà còn không cho người ta nói!”

 

"Cậu! Cậu! Cậu!" Hạ Nhu chỉ nói mãi chữ ‘cậu’, nửa ngày cũng không rặn ra thêm được câu nào.

 

"Đừng đứng ở đây nữa, làm ô nhiễm nguồn không khí của tôi." 

 

 Tần Minh Xuyên cúi đầu tiếp tục làm bài tập.

 

Lúc này, cả lớp bắt đầu xì xào bàn tán ——

 

"Cậu ta không biết xấu hổ hả? Sỉ nhục Minh Xuyên như vậy!" 

 

"Chắc ra đường chẳng soi gương bao giờ?" 

 

"Nghe nói nhỏ là con gái của người thứ ba, thể nào vô liêm sỉ như vậy." 

 

"Nhìn Hạ Noãn với Hạ Thu, như đại dương với cống rãnh ý." 

 

Bây giờ Hạ Nhu mới nhớ đến tôi.

 

Đôi mắt đỏ ngầu của cô ta khiến tôi cảm thấy nhỏ muốn c.h.é.m tôi ra thành từng mảnh.

Loading...