Thượng thần độc sủng mèo nhỏ - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-15 09:57:07
Lượt xem: 12,325
「Huyền Thanh, ta vẫn cảm thấy áy náy. Ta phải làm sao để trả lại tu vi này cho chàng đây?」
「Lại thử một lần nữa, biết đâu có thể trả lại được.」
Hắn thò tay từ trong chăn ra, nhẹ nhàng kéo ta vào.
…
Huyền Thanh là đồ lừa đảo.
Thử thêm một lần nữa, ta sắp bị hắn hành hạ đến mức toàn thân rã rời, mà tu vi vẫn không trả lại được cho hắn.
「Có lẽ là do tư thế không đúng. Thử thêm vài lần nữa, có lẽ sẽ được.」 Hắn nhỏ giọng dỗ ta bên tai.
「Thử cái đầu chàng! Đồ lừa đảo!」 Ta không nhịn được nữa, đạp chàng xuống giường.
「Nương tử thật là mạnh mẽ, eo của ta suýt nữa bị nàng đạp gãy.」 Hắn xoa eo, nhìn ta với vẻ mặt đáng thương.
「Đáng đời chàng!」
Anan
「Được rồi, được rồi, ta đáng đời. Nương tử, chúng ta ra ngoài thôi, ta dẫn nàng đi đánh quái.」
Nghe thấy có đánh nhau, ta lập tức nhảy xuống giường.
Huyền Thanh nắm tay ta, đi ra phía cổng rào.
Cổng tự động mở ra, ta và hắn bước ra ngoài.
Quay đầu nhìn lại, tiểu viện hóa thành làn khói, biến mất.
Trước mắt là Tinh Hà cung với những cánh hoa đào bay lả tả.
「Hai người cuối cùng cũng đã trở về.」 Hề Doãn thấy ta và Huyền Thanh, mừng rỡ.
「Hai người… có gì đó không ổn.」
Chưa kịp để hắn ta hiểu chuyện gì, Huyền Thanh vung tay, Ma quân được thả ra khỏi không gian pháp khí.
「Đây là… đã ra rồi sao?」
Hắn ta giật mình, rồi nổi giận.
「Huyền Thanh, ngươi dám cướp đoạt tình yêu, bản tọa g.i.ế.c ngươi!」
Ta cầm Ẩm Diễm kiếm, đ.â.m về phía Hợp Uyên. Quạt lông ngũ sắc của hắn vừa mở ra đã bị đ.â.m thủng. Sau đó, cơ thể hắn cũng bị đ.â.m xuyên qua.
「Không thể nào, khi nào ngươi lại trở nên lợi hại như vậy?」
Hắn ta quỳ một gối xuống đất, phun ra một ngụm máu. Một lúc sau, hắn ngẩng đầu cười khổ.
「Huyền Thanh, không ngờ ngươi lại nỡ lòng như vậy… Ta thua rồi. Từ nay về sau, ta sẽ không dây dưa với Sử Vũ nữa, cũng sẽ không đối địch với Thiên giới nữa.」
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thuong-than-doc-sung-meo-nho/chuong-10.html.]
Hắn ta khập khiễng đi được vài bước, rồi quay người lại.
「Sử Vũ, trăm năm trước, chúng ta từng gặp nhau ở phàm gian, ngươi thật sự không nhớ gì sao?」
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của ta, hắn thở dài, không nói gì nữa, bóng dáng cô đơn dần tan biến trong những cánh hoa đào bay lả tả.
「Cứ thế mà tha cho hắn đi sao?」 Thần Diệu khoanh tay, bĩu môi.
「Hắn đáng tin, cứ để hắn đi.」
Huyền Thanh nắm lấy tay ta.
「Này, nói rõ ràng xem nào, hai người là sao vậy? Mới biến mất một ngày một đêm, vậy mà đã tranh thủ thành thân rồi sao?」
Lúc này ta mới biết, dòng thời gian trong bí cảnh đó tự vận hành, rất khác với bên ngoài.
「Cứ với tốc độ của ngươi, e là cả đời này cũng không lấy được vợ đâu.」
「Ngươi… ngươi… ngươi chỉ biết bắt nạt rùa thôi. Huyền Thanh, tuổi của ngươi, cũng đâu có nhỏ hơn ta…」
Lão rùa còn chưa nói xong đã bị Huyền Thanh bịt miệng.
11
Huyền Thanh đưa ta đến chỗ Nguyệt Lão, buộc dây tơ hồng.
Sợi tơ đỏ nhanh chóng thấm vào cổ tay, biến mất.
「A Âm, chúng ta sẽ không bao giờ xa rời nhau nữa.」
「Chậc chậc, hai người không định mời trẫm uống rượu mừng sao? Thiên giới này đã nhiều năm rồi không tổ chức hôn lễ.」
Thiên Đế không biết từ đâu xuất hiện, ánh mắt hóng hớt tò mò.
Nửa tháng sau, ta và Huyền Thanh tổ chức đại lễ kết duyên.
Lễ mới được một nửa, một vị Thiên tướng toàn thân bê bết m.á.u lăn ra từ pháp khí.
「Bệ hạ, Đế cơ Thanh Khâu Bạch Họa đã mở kết giới Trấn Mộng hà. Các tướng trấn giữ đã c.h.ế.t quá nửa, sắp không chống đỡ nổi nữa.」
Sắc mặt Thiên Đế thay đổi.
「Mấy chục đại yêu đó, nếu giáng trần, chắc chắn sẽ gây ra tai họa. Huyền Thanh, ngươi có bản lĩnh nhất, ngươi xem…」
Thiên Đế còn chưa dứt lời, ta đã biến về nguyên hình hỏa phượng, mang theo Huyền Thanh bay nhanh đến Trấn Mộng hà.
Đến Trấn Mộng hà, hơn chục đại yêu đã bước ra khỏi kết giới, chúng có khuôn mặt đáng sợ, hoặc lắc lư thân hình to như núi, hoặc thò ra móng vuốt dài ngoằng.
12.
"Bạch Họa ta đời này, thứ muốn có, chưa từng có thứ nào không đạt được. Huyền Thanh, chàng không yêu ta, ba năm trước hà cớ gì cứu ta? Đã ta không có được, người khác cũng đừng hòng mơ tưởng! Sau khi phong ấn lần thứ hai mở ra, chỉ có thể dùng Hỏa Phượng hoặc Bạch Long hiến tế mới có thể áp chế cơn thịnh nộ ngập trời của Trấn Mộng hà thần. Huyền Thanh, chàng hoặc Sử Vũ, chỉ có thể sống một người! Ha ha ha, tự các ngươi lựa chọn đi."