Thượng Công Chúa - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-03 09:45:47
Lượt xem: 64
5.
Ta thật không dễ dàng gì mới thoát khỏi việc ban hôn, thì lại bắt đầu lo lắng cho tiểu trúc mã Đa Thọ của ta.
Buổi tối, ta lén trèo tường trốn ra khỏi cung, mò mẫm đi đến phủ thừa tướng.
Tiện tay tóm lấy một gia đinh, ép hỏi hắn phòng của Mộ Đa Thọ.
Gia đinh nghi ngờ hỏi : “ Thọ gì? Cái gì Thọ?”
“ Đa Thọ” Ta hét lên: “ Mộ Đa Thọ.”
Tên gia đinh trợn trắng mắt, suy nghĩ cả nửa ngày mới nói: “ Trong phủ làm gì có người này đâu.”
Bốn năm người liên tiếp bị bắt, đều nói rằng trong Phủ Thừa tướng không có người gọi là "Mộ Đa Thọ" này.
Thế này thì thật kỳ lạ nha, chẳng lẽ người sống chung, cùng ăn, cùng chơi với ta năm đó lại là ma sao ?
Trà Đào Cam Sả
Nhưng lá thư trong n.g.ự.c ta vẫn còn hơi ấm mà nhỉ !
Nếu Mộ Đa Thọ thực sự là ma thì hắn có thể trực tiếp báo mộng cho ta biết, đâu cần phải viết thư phải không ?
Đúng lúc ta đăng rối rắm không biết tìm ai để hỏi tiếp thì vô tình nhìn thấy một hồ nước nóng
Hơi nước dày đặc bị gió đêm thổi bay đi, lộ ra một tấm lưng như ngọc.
Các đường cong nhấp nhô đều đặn.
Vòng eo nhỏ ngập một nửa dưới nước lóng lánh ánh trăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thuong-cong-chua/chuong-4.html.]
Trong quân doanh ở Bắc Cảnh, ta đã từng thấy qua trên dưới tám nghìn nam nhân không mặc áo, người nào cũng đều rắn chắc, cường tráng.
Nhưng những người đó tụ lại một chỗ, cũng không chấn động bằng cảnh tượng trước mắt này.
Nói tóm lại, đôi đồng tử của ta run rẩy đảo trái đảo phải lịa lia.
Nghe tiếng nước, chủ nhân của tấm lưng kia quay người lại.
Ta hít vào một hơi, rồi vô thức đưa tay lên bịt mũi.\
Đại công tử quả nhiên mĩ mạo vô song, trạng nguyên lang thực sự là nhân gian tuyệt sắc.
Ta trốn sau đám hoa lan, một bên nghĩ cách thoát thân, một bên ngắm mỹ sắc trước mặt. Đột nhiên cảm thấy trêm mặt hơi ngưa ngứa.
Ta tùy tiện đưa tay lên sờ sờ trên mặt thì lại sờ trúng một sinh vật mềm mại và đang vặn vẹo.
“ AAAAAAAAAAAAA”
Khi ông ngoại dạy võ công cho ta đã nhiều lần nhấn mạnh rằng phải luyện kết hợp nội công và ngoại công. Vì thế nên nội lực của ta vô cùng thâm hậu. Tiếng hét chói tai đó như khiến cho cả phủ thừa tướng nổ tung luôn.
Một khắc sau (15p), ta tâm lạnh như tro tàn, ngồi trên ghế cao trong chính điện, phía dưới có đến mười mấy hai mươi người đang đứng sắp hàng.
Bọn họ đứng theo phẩm vị từ cao đến thấp, thay phiên nhau bái kiến công chúa.
Đứng bên cạnh là Mộ đại công tử đầu tóc ẩm ướt, trông như mặc trúc tươi ngon mọng nước
Khi ta nhìn sang hắn, năm ngón tay mảnh khảnh của hắn nắm lấy chiếc cổ áo lỏng lẻo, từ từ cúi đầu xuống, chóp tai đỏ bừng.
Ta :"……"
Thật là tạo nghiệt mà !!!!