THÔI BẤT NGÔN - Chương 08
Cập nhật lúc: 2024-09-24 19:52:19
Lượt xem: 857
Nghe nói khi Huệ phi truyền ra tin tức có thai, Trì Ấu Vi thường xuyên lui tới chỗ nàng ấy.
Từ trước đến nay nàng ta vốn là người cao ngạo, không hay qua lại với ai, nào ngờ lại nhiệt tình như thế.
Ta sinh lòng hoài nghi, phái cung nữ bên người cẩn thận kiểm tra thuốc bổ cùng các loại vải vóc mà nàng ta đưa tới.
Nhưng mấy tháng trôi qua vẫn chưa có chuyện gì khác lạ.
Có lẽ ta lo lắng thái quá mà thôi.
Vì vậy, khi ta buông lỏng cảnh giác.
Tai họa lặng lẽ tới.
Mấy tháng sau, bởi vì Huệ phi khó sinh, sau khi sinh hạ hài tử liền qua đời.
Mà tiểu hoàng tử cũng qua đời sau đó mấy canh giờ.
Tử khí ngập tràn toàn bộ hậu cung.
Ngoại trừ Bạch Mao cung của Trì Ấu Vi.
Huệ phi mới mất, Cố Cẩm Hành quay đầu liền dựng sân khấu nghe kịch trong cung.
Trong lúc cao hứng, còn ban cho Trì Ấu Vi phi vị.
Nhưng hắn không hề hỏi vì sao Huệ phi khó sinh bỏ mạng.
Ta tiếp nhận chứng cứ mà nha hoàn bên người ta thu thập được, chất vấn thái y phụ trách:
“Ngươi nói Huệ phi dùng thuốc bổ quá nhiều nên mới dẫn đến việc khó sinh ư.”
“Đúng vậy. Thái y viện chỉ dùng thuốc an thai, tuyệt không có tác dụng khác.”
Ta đau đầu, giơ tay đuổi hắn ta đi, trong đầu lại hiện lên khuôn mặt của Trì Ấu Vi.
Mặt ngoài nàng ta đem tặng các loại dược liệu và thuốc bổ, lúc nào cũng bầu bạn bên cạnh Huệ phi, giả vờ làm người tốt.
Trên thực tế chính là muốn dùng thứ đó để hại c.h.ế.t thai nhi trong bụng Huệ phi, hại nàng ấy khó sinh mà mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thoi-bat-ngon/chuong-08.html.]
Chỉ dựa vào chút chứng cứ nhỏ nhoi này cũng không đủ để kéo Trì Ấu Vi xuống đài.
Vì thế ta vẫn để mặc nàng ta vênh váo, tự đắc như cũ trong hậu cung.
Dần dần, ngay cả việc thỉnh an theo thông lệ mỗi ngày, Trì Ấu Vi cũng không đến nữa khiến cho chúng phi tần có chút bất mãn, tiếng oán than dậy đất trời.
Du phi vuốt mèo con trong lòng, ngữ khí sắc bén: “Hoàng hậu nương nương, Trì phi được Bệ hạ chuyên sủng lâu như vậy mà trong bụng chẳng thấy chút động tĩnh. Có phải nương nương nên khuyên can Bệ hạ ban mưa móc khắp lục cung đi hay không?”
“Nếu nàng ta không thể sinh con thì chẳng phải các tỷ tỷ, muội muội khác phải chịu thiệt sao?”
“Nàng ta không sinh được, còn tỷ muội chúng ta bị đám lão thất phu tiền triều kia quở trách, đây là đạo lý gì?”
“Ngày sau nếu bệ hạ không có con, liền trách không được người khác!”
……
Chúng phi bàn luận sôi nổi, trò chuyện tới lui, lời nói lại càng thêm châm chọc.
Mà ta chỉ nhấp ngụm trà, sắc mặt không thay đổi.
Chỉ vì ta biết.
Hôm nay, Trì Ấu Vi đang ở đây.
Nàng ta vừa đến, ta lệnh cho Thục phi cố ý hắt nước trà làm ướt y phục của nàng ta, để nàng ta lui ra phía sau thay y phục.
Chắc là bây giờ nàng ta đang đứng ở sau bình phong, nghe được lời nói chân thật nhất.
Ta nhìn bóng dáng của nàng ta bị ánh nến kéo dài, theo lời nói của từng người, bóng dáng kia lại khẽ rung động. Khiến ta nhất thời không rõ là gió động hay là thân thể nàng ta tức giận đến nỗi rung động cả đi.
Nàng ta chuyên sủng đã lâu mà vẫn không có động tĩnh, tiền triều sớm có đại thần khuyên can Bệ hạ ban đều mưa móc lục cung, khai chi tán diệp.
Không có người tranh đấu với nàng ta, nàng ta liền coi sự sủng ái của Cố Cẩm Hành là việc đương nhiên, không còn hao hết tâm tư lấy lòng hắn như trước nữa.
Rất nhanh Cố Cẩm Hành liền chán ghét nàng ta, nghỉ ngơi ở cung của các phi tần khác.
Trì Ấu Vi nóng nảy, khiển trách người trong Tĩnh An vương phủ au tìm kiếm phương thuốc cổ truyền dân gian khắp nơi, chỉ nghe nói đã có tiến triển nhưng nàng ta lại chậm chạp không dùng tới.
Dù sao thuốc cũng có ba phần độc, hiện giờ chỉ có hiệu quả trước mắt, nhưng tương lai có thể hoàn toàn ngược lại.