Thỏ Và Cáo - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-02 17:36:55
Lượt xem: 55
“Em thật sự xin lỗi.”
Khúc Thành Nam nghe lời kể đầy ấm ức, sự tức giận không nói nên lời của Lạc Vũ thì cúi đầu xin lỗi liên tục.
“Thành ý của cậu đâu?”
Khúc Thành Nam vẫn chưa hiểu ý của Lạc Vũ, hắn ngước khuôn mặt lên, lại một lần nữa dùng vẻ mặt mà theo lời mô tả của Lạc Vũ là “đần đần” lên để nhìn hắn.
“Dạ nhưng mà rõ ràng anh đâu có thiếu tiền?”
“Nghe Chiêu Ngọc nói cậu vừa từ chối hợp tác với nhà họ Chu?”
Lạc Vũ biết chơi phép “ẩn dụ” với Khúc Thành Nam không ăn thua nên chỉ còn cách nói thẳng, gần đây Chiêu Ngọc nhà hắn vẫn luôn không vui vì chuyện này.
“Em sẽ ngay lập tức nói trợ lý soạn hợp đồng ạ.”
“Rất tốt.”
Chỉ chờ có thế, Khúc Thành Nam rút điện thoại ra run run bấm gọi rồi chạy đi mất hút. Lời anh vợ nói hắn nào dám không nghe?
Đến lúc này, chỉ còn lại Lạc Vũ và La Tử Sâm ở lại, Lạc Vũ đưa mắt nhìn La Tử Sâm, từ ánh mắt như muốn nói “cậu đã biết quá nhiều.”.
Thấy vậy, La Tử Sâm sợ xanh mặt, cũng đâu phải hắn muốn nghe đâu, là hai người bọn họ bắt hắn phải nghe mà!
La Tử Sâm điều chỉnh cơ mặt căng cứng vì phải cười quá nhiều của mình, đang định giở trò nịnh nọt thì Lạc Vũ bất ngờ lên tiếng:
Niên Niên
“Thất tình chắc buồn lắm hả?”
“Quách Uyên còn nhỏ tuổi hơn cả Chiêu Ngọc, tâm lý sợ yêu đương, ham chơi của người trẻ tuổi tôi cũng từng được trải nghiệm rồi.”
Lần này tới lượt La Tử Sâm tròn mắt nhìn Lạc Vũ. Hắn không tài nào hiểu nổi, sao đến cả chuyện này mà Lạc Vũ cũng biết?
“Cậu nghĩ thật sự nghĩ tự dưng tôi an tâm để Dương Dương ở lại nhà họ Khúc hả?”
Lạc Vũ từng cho người đi điều tra về Khúc Thành Nam, về nhà họ Khúc và một số mối quan hệ liên quan khác, do mạng lưới thông tin không mấy phức tạp vậy nên Lạc Vũ cũng chẳng bận tâm lắm, để mặc cho Lạc Dương thích làm gì thì làm.
Và cũng nhờ lần điều tra ấy, hắn vô tình có được một vài thông tin tương đối hữu ích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tho-va-cao/chuong-8.html.]
Lấy một ví dụ đơn giản thì là nhà họ Chu và nhà họ La có ý định liên hôn nhưng con trai nhà họ La – La Tử Sâm lại có mối quan hệ tình cảm với con gái họ hàng nhà họ Khúc – nhà họ Quách – Quách Uyên. Con gái nhà họ Chu lại đang qua lại với con trai nhà họ Lạc cũng chính là hắn.
“Chúng em chia tay thật rồi.”
La Tử Sâm giọng đượm buồn thở dài, hắn và Quách Uyên vốn không có tương lai, ngay từ đầu đã biết không thành vậy mà hắn vẫn cố níu giữ, đến bây giờ cũng chỉ khổ cho cả hai.
“Nói cậu nghe, Quách Uyên là em họ Khúc Thành Nam.”
“Cậu đi nói ngon nói ngọt với cậu ta biết đâu cậu ta thương tình, cậu giỏi lấy lòng người khác lắm mà.”
“Sống phải biết cong biết thẳng đúng lúc thì mọi chuyện mới suôn sẻ được, hiểu không?”
Lạc Vũ vừa uống nước vừa đưa ra lời khuyên nhủ, mọi kinh nghiệm tình trường đều cố gắng truyền hết cho La Tử Sâm qua từng câu nói. Ban đầu hắn cũng không định giúp đâu nhưng nhìn thấy La Tử Sâm, Lạc Vũ lại có cảm giác nhìn thấy bản thân trong quá khứ, nói chung là hắn bỗng dưng nổi hứng, động lòng trắc ẩn.
La Tử Sâm chăm chú ngồi nghe, lén nuốt nước mắt vào trong, nhìn bóng dáng cậu bạn thân đang tiến lại gần, phó mặc thân mình cho số phận, hắn biết Khúc Thành Nam đã nghe thấy hết.
“Cậu quen Quách Uyên?”
La Tử Sâm gật đầu lia lịa.
“Quách Uyên đòi chia tay với cậu?”
La Tử Sâm vẫn tiếp tục gật đầu.
“Lý do là gì?”
“Em ấy không muốn yêu xa, Uyên Uyên đang du học ở Italia mà, em ấy bảo em ấy không có ý định về nước trong khoảng ba năm tới.”
La Tử Sâm giọng đều đều kể lại, trong lời nói có thể thấy hắn đang rất tủi thân.
“Nói lúc nào?”
“Tám giờ sáng cái hôm cậu nổi điên kêu tôi điều tra anh Lạc Vũ ấy.”
“Lúc đó con bé vừa xuống sân bay.”
La Tử Sâm: “…”