Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thỏ Và Cáo - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-02 17:32:40
Lượt xem: 96

“Ly hôn đi, tôi chán anh rồi.”

 

“Em vừa nói gì vậy, bà xã?”

 

“Tôi nói là…”

Niên Niên

 

Ting.

 

Tài khoản của quý khách: +2000000000.

 

Lạc Dương đưa mắt liếc nhìn thông báo theo sau tiếng chuông điện thoại, đọc rõ ràng từng chữ trên đó, cuối cùng chỉ có thể nuốt toàn bộ lời định nói vào bụng.

 

“Là?”

 

Khúc Thành Nam mang vẻ mặt cún con, không chút do dự vứt cho Lạc Dương một tình huống vô cùng éo le.

 

Trong vòng chưa đầy 5 giây, sắc thái cảm xúc trên gương mặt Lạc Dương thay đổi liên tục, từ cứng đờ đến luống cuống và rồi dừng lại ở hết sức ngoan ngoãn. Dùng kinh nghiệm dày dặn với việc lật mặt lâu nay của mình, Lạc Dương dễ dàng và trơn tru nói ra cụm từ mà trước giờ chính cô luôn cảm thấy rất giả tạo và sến súa:

 

“Là em yêu anh, ông xã tuyệt vời nhất.”

 

Nói xong, tự ý thức được bản thân hiện tại rất mất mặt, vậy nên không chờ cho đối phương kịp phản ứng lại, Lạc Dương liền nhanh chóng trốn đi mất dạng.

 

Giữa cô và Khúc Thành Nam vốn dĩ có một bản hợp đồng hôn nhân không ràng buộc. Đại khái là cô kết hôn cùng hắn, gánh giúp hắn tin đồn đồng tính chẳng biết từ đâu chui ra, lan truyền rầm rộ trên khắp các diễn đàn và trang mạng lớn nhỏ đồng thời cả những lời trách móc mong cháu, mong dâu của Khúc phu nhân. Còn hắn, sau kì hạn hợp đồng sẽ cho cô cơ hội được cao chạy xa bay cùng một số tiền đủ tiêu xài cả đời.

 

Ấy vậy mà đằng đẵng năm năm trôi qua, kì hạn hợp đồng đã đến nhưng tên họ Khúc kia cứ dùng dằng không xong, lần nào cô tìm cớ nói vòng cũng bị hắn dùng tiền dụ dỗ và sau đó câu chuyện lại đi vào dĩ vãng. Thương thay cho số phận Lạc Dương, ai bảo cô là nô lệ của đồng tiền cơ chứ!

 

Hai tháng trôi qua êm đềm, Khúc Thành Nam những tưởng thỏ đã sập bẫy, buông tay chịu trói, thả vũ khí đầu hàng và mình đã có thể kê cao gối mà ngủ.

 

Nào ngờ, một ngày nọ như bao ngày khác, hắn đang giải quyết nốt đống tài liệu chất cao như núi của công ty thì điện thoại thông báo có tin nhắn tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tho-va-cao/chuong-1.html.]

 

Thỏ con: Ly hôn đi.

 

Khúc Thành Nam bất đắc dĩ nhếch mép cười nuông chiều, tay quen thao tác nhấn chuyển tiền cho Lạc Dương nghĩ thầm bé thỏ nhà mình chắc vẫn dễ dỗ như vậy.

 

15 phút trôi qua, không một tin nhắn gửi tới, không một cuộc gọi cần nhấc máy.

Hắn bắt đầu lo lắng có khi nào hệ thống lỗi, tiền chưa tới tài khoản mới không?

Vậy là lại nhấn chuyển tiền thêm lần nữa.

 

Khúc Thành Nam nhập nhanh một tin nhắn gửi cho Lạc Dương vỏn vẹn ba chữ:

 

“Bà xã ơi!”

 

Chưa đầy một phút sau, hắn thấy dấu chấm than đỏ chói xuất hiện ngay trước tin nhắn vừa gửi đi, lỗi ư? Không, ch*t tiệt, cmn, vậy mà, vậy mà Lạc Dương lại đi chặn hắn!

 

Đúng lúc đó, chuông điện thoại đột nhiên reo vang mấy hồi gấp gáp thông báo có người gọi tới, Khúc Thành Nam bực dọc định ngắt máy nhưng dự cảm không lành buộc hắn phải nhấn nút nghe.

 

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói tội lỗi của một cô gái:

 

“Anh họ, em về nước rồi, ban nãy có ghé qua nhà anh… Em thề là em chỉ định trêu chị dâu nhỏ một chút thôi nhưng mà em chưa kịp giải thích thì chị ấy đã gom hành lý bỏ đi mất rồi. Em xin lỗi, chân thành xin lỗi, nghiêng mình kính cẩn xin lỗi mong nhận được sự tha thứ của anh.”

 

.

.

.

 

“A lô, a lô, anh họ, anh có nghe em nói gì không?”

 

“Sao em không ở bên đó luôn đi, về nước làm gì? Cmn, cô trả vợ lại cho tôi, cô có biết chị dâu cô khó dụ lắm không hả?”

 

“…”

Loading...