Thỏ Con Bị Đọc Tâm - Chương 13: Chuyện tế nhị quá
Cập nhật lúc: 2024-09-08 12:50:56
Lượt xem: 47
Dưới sự ngỡ ngàng và ngơ ngác của Chu Kỳ Minh, chính cậu cũng không biết bản thân mình đã đến bữa tiệc bằng gì và bằng cách nào. Cậu cứ ngẩn ra như chú thỏ ngốc nghếch, điều đó làm thu hút vô số người lớn trong bữa tiệc, bọn họ lâu lâu lại lén lút liếc nhìn cậu một cái rồi cảm thán vài câu.
Bé con út nhà họ Chu nhìn đáng yêu mềm mại quá!!
Có điều, họ ngại làm Kỳ Minh hoảng sợ nên cũng không dám tiến lại gần làm quen mà đứng từ xa quan sát. Từng hành động của cậu đều bị chụp lại làm khoảng khắc hiếm có khó tìm, ít nhất thì cũng có nửa phần là thật. Đứa nhỏ vừa dễ thương, vừa thuộc loài ăn cỏ như cậu rất khó kiếm được ở hiện nay.
Nhờ vào hào quang của gia tộc lẫy lừng, nên Kỳ Minh càng trở nên nổi tiếng hơn. Có điều, nhân vật chính của chúng ta lại không hề hay biết mà loay hoay tìm thức ăn. Khi nhìn thấy một bàn đầy đồ ngọt hai đôi mắt của Kỳ Minh trở nên sáng lấp lánh, há hốc miệng, nhìn chằm chằm chiếc bàn “thần thánh” ấy.
Nhưng vì thể diện của mình nên cậu cố gắng kiềm chế cảm xúc, hắng giọng một cái rồi dời mắt sang chỗ khác. Mọi người đều có chút cạn lời với cậu nhóc này, đã lỡ rồi thì sao không cố giấu luôn cái đuôi nhỏ đang đung đưa liên tục kia đi.
Kỳ Minh quăng Meo một cách thô bạo rồi vội vã chạy đến bên cạnh Hà Vy, hai tay vòng qua chân bà ôm cứng ngắc nhất quyết không buông. Ngẩng đầu lên nhìn bà với đôi mắt cầu khẩn, như thể đang muốn nói “Mẹ lấy cho Minh ăn đi.”
Hà Vy thấy vậy bèn bế cậu lên, bóp bóp cái mỏ đang chu ra, cầm một cái bánh kem lên cho cậu ăn: “Mau ăn đi nào.”
Mọi người ở đó đều thấy bà là người mẹ đúng tiêu chuẩn, luôn chiều chuộng con cái nhưng lại rất biết cách dạy dỗ nên người. Vài người thì thầm muốn đến xin bí kíp, nhưng riêng gia đình bà lại không nghĩ vậy.
Muốn trách thì phải trách họ nghe được tiếng lòng của Kỳ Minh, chất giọng non nớt liên tục vang lên khiến họ cảm thấy mệt mỏi.
【Ăn ăn ăn ăn ăn ăn ăn ăn, bánh kem bánh kem bánh kem bánh kem!!】
Tiếng thét gào rú đòi ăn của thỏ con cứ văng vẳng bên tai, ngay cả Hà Vy có hàng ngàn kinh nghiệm chăm con từ ba người anh trai lớn cũng không khỏi bất lực. Bà nhanh nhẹn chộp đại cái bánh kem nhét vào tay của Kỳ Minh để bịt họng cậu lại.
Cậu đang vui vẻ hưởng thức thì đột nhiên ánh đèn của toàn bộ sảnh đều tắt ngúm, bóng tốt đen nghịt bao chìm lấy cả phòng. Lạ thay, những người có mặt ở đây đều không quá phản ứng với việc đó, họ bình tĩnh ngẩng mặt nhìn lên nơi cao nhất.
Ánh sáng chói chang chiếu rọi xuống chỗ trung tâm ở hệ cao, một ông lão tầm bảy mươi tám mươi tuổi đang đứng trên đó. Tóc của ông bạc phơ hệt như những người già cao tuổi bình thường, khác là khí chất uy nghiêm toả ra lại không có ai ở đây sánh bằng.
Ông đập cây gỗ trên tay xuống sàn, nói lớn: “Cảm ơn tất cả mọi người đã tụ họp ở đây chúc mừng sinh nhật của lão, tôi cũng già rồi mà vẫn được hoan nghênh khiến tôi rất xúc động.”
Toàn thể đều vỗ tay, phụ hoạ cho lão.
hongduala9
“Ngài không thể nói vậy được, giây phút được gặp ngài chính là hạnh phúc của đời tôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/tho-con-bi-doc-tam/chuong-13-chuyen-te-nhi-qua.html.]
“Ngài chính là anh hùng của tinh cầu chúng ta!”
Hệ thống nhiều chuyện như ngửi được mùi, nó vẫy vẫy cái đuôi rồi đi đến cạnh Kỳ Minh. Nó meo meo vài tiếng để thu hút sự chú ý, sau đó nó dùng tiếng lòng để nói cho cậu biết: “Cậu có muốn nghe lục đục nội bộ của gia tộc Hoài lâu đời chất chứa toàn anh hùng này không?”
Nghe được câu chuyện thú vị, ngay lập tức hai tai của Kỳ Minh liền vểnh lên lắng nghe. Mặc dù không nhúc nhích gì hết, và cũng không biểu hiện gì trên mặt nhưng trong lòng đã sớm quậy nhảy tưng bừng.
【Mau nói đi!】
Cả nhà đều đang chăm chú nghe lão Hoài kể lại về cuộc đời của mình, không ai để ý đến đứa nhỏ đáng yêu lại chuẩn bị khai ra một vụ việc đầy chấn động.
Meo gật đầu: “Cụ già có tổng cộng bảy người con, nhưng chỉ có một người có chung huyết thống với ông. Tất cả còn lại đều là con trai con gái của người ngoài, bà vợ của cụ chẳng phải người tốt lành gì, lúc nào cũng nhăm nhe tài sản về cho thằng con lớn của mình, đứa con của mối tình đầu - Bùi Viên Anh - đối thủ một mất một con của chồng.”
Chu Kỳ Minh há hốc, không khỏi cảm thán giới nhà siêu giàu lại có bê bối lớn như vậy.
【Chỉ có một người là con ruột!? U oa, cụ già này tội nghiệp quá đi, gồng gánh cả sự nghiệp trên vai để nuôi con khôn lớn rồi giờ để nhận lại một sự thật đắng lòng.】
Lúc này, cả nhà mới giật mình, gương mặt của tất cả đều tối sầm xuống. Không dám nói chuyện sợ rằng ảnh hưởng đến việc bé con đem dưa về cho cả nhà.
【Vậy mà đứa duy nhất cùng huyết thống thì lão lại vứt bỏ, không cho anh ta chút tình thương nào!? Cái này mà gọi là con người sao? Là ác quỷ mới phải!】
【Nhà mi nói có hơi quá hông..? Ý nhà mi lỗi lầm là đều do ông ấy yếu sinh lý à?】
Hà Vy: “…”
Anh hai và anh ba: “…” Chuyện tế nhị quá, họ biết thì có bị làm sao không?
Chu Quyết Thắng phừng phừng khí thế.
May quá, ông rất mạnh! Bốn đứa con chắc chắn đều là con ông!!
Riêng người anh tư ngốc nhất nhà chỉ sau Kỳ Minh vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, một mình chạy ra ngoài vườn bứt hoa giật lá.