THIÊN THU VẠN TUẾ - Chương 04
Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:57:22
Lượt xem: 620
Sau khi rơi xuống nước, toàn thân nàng ta ướt đẫm, xiêm y màu xanh ngọc dán sát vào thân thể, đường cong lung linh hấp dẫn hiện ra rõ ràng.
Mẫu thân còn không cho người khác khoác xiêm y lên người nàng ta, để mặc nàng ta ướt sũng nằm trên bờ, để mọi người vây xem.
Mà bà còn bận khóc lóc thảm thiết bên cạnh: “Chiếu Tuế à, ngươi bị nhiều người nhìn thân thể của ngươi như vậy, thế thì chẳng còn chút thanh danh nào nữa, sao ngươi có thể gả đi được đây?”
“Tất nhiên Nhiếp Chính Vương sẽ không chấp nhận ngươi rồi, công tử bên ngoài cũng không dám cưới ngươi nữa.”
Yến Lẫm đột nhiên bị bà nhắc đến, mày kiếm khẽ nhíu, nhắc nhở bà: “Ngụy phu nhân, tuổi tác của người không lớn nhưng sao mắt lại kém như thế.”
Mẫu thân ta hơi sửng sốt.
Lúc này, ta mặc một bộ y phục màu trắng, xuất hiện từ phía sau đám người: “Mẫu thân, người đang nói cái gì vậy?”
“Ta đang yên đang lành đứng ở chỗ này, cái gì mà không trong sạch chứ? Mẫu thân đừng nói bừa, lỡ để người ta hiểu lầm.”
Mẫu thân ta chợt run lên, không dám tin nhìn về phía ta: “Ngươi… làm sao ngươi có thể…”
Bà không thể nói được những lời sau đó nữa.
Bà bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, cúi đầu nhìn nữ tử vừa rơi xuống nước.
Bàn tay mẫu thân run rẩy, chậm rãi đẩy mái tóc dài ướt sũng của nàng ta ra.
Khuôn mặt dưới mái tóc dài này, rõ ràng chính là… biểu tỷ!
Mẫu thân sợ tới mức kêu lên một tiếng.
Biểu tỷ không biết bơi, vừa rồi bị sặc mấy ngụm, cuối cùng cũng từ từ tỉnh lại.
Đầu tiên nàng ta nhìn thấy mẫu thân, sau đó tầm mắt mới dời lên, nhìn thấy Nhiếp Chính Vương.
Biểu tỷ có chút hoảng hốt, vội vàng nở nụ cười ngọt ngào với Nhiếp Chính Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thien-thu-van-tue/chuong-04.html.]
Nhưng hôm nay nàng ta còn dốc hết sức muốn làm tiêu điểm của yến tiệc, không chỉ tỉ mỉ tô lông mày thành hình lá liễu mà còn phủ phấn, ngay cả màu son môi cũng là màu đỏ mẫu đơn diễm lệ.
Sau khi rơi xuống nước, lớp trang điểm đều nhòe cả đi, hồng, trắng, đen trộn lẫn cùng một chỗ rồi lại lan ra, trông khuôn mặt của nàng ta y như vai hề trong hí khúc.
Có người nhịn không được cười ra tiếng.
Rốt cuộc biểu tỷ cũng phản ứng lại giờ phút này biểu tỷ đang ở nơi nào, hoảng sợ hét lên một tiếng vô cùng sợ hãi, tiếng vang càng bén nhọn hơn so với mẫu thân ta.
Sau đó, nàng ta chậm rãi đưa tay chỉ về phía ta.
Nàng ta nặn ra từng từ từng chữ từ kẽ răng, mang theo hận ý nồng đậm.
“Là ngươi, là ngươi đẩy ta xuống nước!”
5.
Biểu tỷ chảy ra hai hàng nước mắt trong veo, gắt gao nắm chặt ống tay áo mẫu thân ta.
Rốt cuộc mẫu thân ta mới kịp phản ứng lại, vội vàng nhận lấy áo choàng mỏng trong tay hạ nhân khoác lên người biểu tỷ.
Sau đó bà ngẩng đầu, lạnh giọng chất vấn ta: “Ngụy Chiếu Tuế, vì sao ngươi lại muốn hại Niểu Niểu?”
Còn không thèm hỏi rõ nguyên do, vừa mở miệng đã trực tiếp chụp cái mũ hãm hại biểu tỷ cho ta.
Ta mờ mịt nhìn về phía mẫu thân: “Mẫu thân đang nói cái gì vậy? Ta chưa từng hại biểu tỷ mà?”
Đại khái biểu tỷ cũng biết sau chuyện này, mộng đẹp gả cho Nhiếp Chính Vương đã vỡ tan, vì thế nàng ta có muốn c.h.ế.t cũng muốn kéo ta xuống nước cùng.
“Cô cô, chính là nàng gạt ta tới thủy tạ này! Ta vừa tới đây là đã bị đẩy xuống nước.”
Mẫu thân ôm nàng ta vào trong ngực, nhíu mày nhìn về phía ta: “Ngụy Chiếu Tuế, sao ta có thể nuôi dạy ra một hài tử có phẩm hạnh ác độc như ngươi? Ngay cả biểu tỷ của mình cũng muốn hãm hại ư.”
Ta bật cười lắc đầu: “Mẫu thân muốn quy tội cho ta phải có đủ chứng cứ. Mẫu thân còn chưa tra hỏi rõ ràng đã bôi nhọ ta ư?”