Thiên Mệnh Nữ - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-11-03 06:37:05
Lượt xem: 1,307
Nữ tử, tuổi này, bên cạnh lại có nội thị.
Lụa trên người nàng ta nhìn thì có vẻ giản dị, nhưng thực chất là Thiên Hương Cẩm năm ngoái tiến cống.
Thân phận của người này, ngoài vị Trưởng công chúa đã cướp phu quân của ta, hại ta bị ném xuống sông ra, thì không còn ai khác.
Hôm nay nàng ta tới đây, chẳng lẽ là vì ta?
Trong lòng ta chùng xuống.
Trường công chúa phẩy tay, bảo nội thị dẫn Nhân Nương lui xuống.
Ta quan sát nàng ta tỉ mỉ, thấy nàng ta không có biểu hiện gì khác thường khi nhìn thấy nốt ruồi trên mặt ta, lúc này mới hỏi: "Quý nhân vì sao muốn gặp ta?"
Nàng ta nghiêm mặt nói: "Cầu hiền như khát.”
"Ta nghe được từ trong thơ của ngươi tiếng nói bất bình, vốn tưởng rằng sẽ gặp được một người có chí lớn."
Nàng ta nhìn thân hình gầy yếu của ta, lắc đầu, đầy vẻ thất vọng.
"Đáng tiếc."
"Đáng tiếc gì?"
"Đáng tiếc ngươi tuy có tài học, nhưng lại không có cốt cách. Rõ ràng chỉ cần dựa vào tài học là đủ để khiến người cầu tài chuộc thân cho ngươi, nhưng ngươi lại rụt rè trong thanh lâu này, để mặc tài hoa bị vùi dập, thậm chí cam tâm tình nguyện đem thơ từ tặng cho kỹ nữ."
"Xem ra ngươi không phải là người ta muốn tìm."
"Hôm nay là ta đường đột, cáo từ."
Chỉ hai câu nói ngắn ngủi, ta liền khẳng định, Trưởng công chúa khác xa so với những gì ta nghĩ trước đây.
Chuyện hôn sự này, e rằng còn có uẩn khúc.
Thấy nàng ta đứng dậy muốn đi, ta không nhanh không chậm tung ra mồi nhử.
"Công chúa vì sao cầu hiền? Là vì hoàng gia? Vì Kỳ gia? Vì Thập Tứ hoàng tử? Hay là vì chính bản thân công chúa?"
Nàng ta kinh ngạc quay đầu lại, "Ngươi nói gì?"
27
Trong những ngày ta làm vị hôn thê của Kỳ Trường Lan, ta thường xuyên nhìn thấy khí trên đầu hắn.
Khác với người thường, khí trên đầu hắn kim quang lấp lánh, trong mây mù lượn lờ thậm chí còn ẩn ẩn có tiếng rồng ngâm.
Đây là tiềm long chi khí.
Nói cách khác, Kỳ Trường Lan về sau, có cơ hội trở thành bậc cửu ngũ chí tôn.
Đối với người có thiên mệnh như vậy, cho dù ta có huyết mạch Chưởng Mệnh Nữ cũng không thể dễ dàng thay đổi.
Nếu không nhân quả phản phệ, ắt sẽ có tai ương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thien-menh-nu/chuong-12.html.]
Nhưng công chúa xuất thân hoàng gia, lại đính hôn với Kỳ Trường Lan, tương lai còn bị hắn đoạt mất giang sơn.
Nếu muốn 'đo đế đóng giày' cho Kỳ Trường Lan một món vũ khí đoạt mạng, còn có ai thích hợp hơn công chúa sao?
Ta nghĩ, chắc là không có.
Vì vậy ta bình tĩnh hỏi: "Xin hỏi công chúa, có hứng thú với giang sơn không?"
Nàng ta cau mày, quát lớn: "Ngươi thật to gan!"
"Ngươi có biết hay không, chỉ bằng câu nói này của ngươi, bản cung có thể tru di cửu tộc ngươi!"
Ta cười ranh mãnh.
"Nếu phụ thân ta có thể chôn cùng ta, vậy thì đúng ý ta rồi."
"Chỉ là không biết, sau khi nghe được lời này, thánh thượng và các vị hoàng tử điện hạ khác, có nghi ngờ công chúa hay không?"
Nàng ta nhìn ta âm trầm.
Ta thản nhiên nhìn lại.
Sau một lúc lâu, nàng ta nói: "Bản cung tuyệt đối không có ý đồ với hoàng vị, càng không có ý muốn học theo nữ đế tiền triều. Trái với luân thường đạo lý, trên đời không thể loạn, đừng nhắc đến chuyện này nữa."
Ta chậm rãi nói: "Công chúa có biết, vì sao trên đời nam tôn nữ ti? Vì sao nữ tử không bằng nam tử?"
Trường công chúa nghe vậy, càng thêm bất mãn, "Ngươi rõ ràng tài học không thua kém nam nhi, vì sao lại tự hạ thấp mình? Bản cung chưa bao giờ cho rằng nữ tử không bằng nam tử."
Ta lắc đầu.
"Công chúa nói sai rồi.”
"Nữ tử quả thật không bằng nam tử. Nếu không thì trên đời này, vì sao chỉ có nam tử ra làm tướng vào làm quan, vì sao chỉ có nam tử mới có thể lên ngôi hoàng đế? Nữ tử có lẽ có thể thêu thùa may vá, có thể đọc sách viết chữ, nhưng thân bất do kỷ, cho dù kiếm được tiền tài cũng sẽ bị phụ thân phu quân chiếm đoạt."
"Như vậy xem ra, nữ tử và trâu cày có gì khác biệt? Cũng chỉ là đắt hơn trâu cày một chút thôi!"
Công chúa lộ vẻ nhẫn nại.
Ta tiếp tục nói: "Các triều đại, người đi hòa thân đều là công chúa. Công chúa tiền triều khi hòa thân từng nói, công chúa được người trong thiên hạ nuôi dưỡng, tự nhiên nên vì chúng sinh mà suy nghĩ nhiều hơn. Nhưng hoàng tử vương công cũng được người trong thiên hạ nuôi dưỡng, sao lại không cần như vậy?"
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
"Được rồi, cho dù nữ tử không bằng nam tử, ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc là không bằng ở chỗ nào?"
Công chúa lấy trường tiên từ trong tay áo ra, nhẹ nhàng vung lên, chiếc cốc trên bàn liền bị cuốn vào tay nàng ta.
"Bản cung từ nhỏ đã tập võ, đao kiếm roi pháp, cung mã thương trường không gì không tinh thông, có thể thấy nữ tử nếu siêng năng tập luyện, thể lực cũng chưa chắc thua kém nam nhi."
Ta gật đầu nói: "Đó là điều đương nhiên. Ta từ nhỏ đã đọc thuộc lòng binh pháp sử sách, cũng không cho rằng văn chương của ta thua kém nam tử ở chỗ nào."
Công chúa hỏi: "Vậy ngươi nói, không bằng ở chỗ nào?"
"Một là không đủ tàn nhẫn, hai là không đủ tham lam."
Ta nhẹ giọng nói: "Chỉ có vậy thôi."
Công chúa trợn tròn mắt.