Thiên Kim Thật Giả - 13
Cập nhật lúc: 2024-07-13 15:44:54
Lượt xem: 2,780
Người mẹ vì bảo vệ con, thật là lời gì cũng nói ra được.
Tôi lạnh lùng nhìn hai người, không khỏi cười khẩy.
"Tôi dựa vào cái gì mà phải giúp các người?"
Tôi là người mong Hướng Viện xuống địa ngục hơn bất cứ ai cơ mà.
9
Hai mẹ con nhà họ Hướng bị tôi đuổi đi, trước khi đi, Hướng Viện còn lớn tiếng hỏi tôi đang làm cao cái gì.
Hướng phu nhân cũng nhíu mày nhìn tôi: "Lệ Lệ, con lạnh lùng như vậy, thật sự khiến mẹ rất đau lòng."
Tôi chẳng quan tâm họ có đau lòng hay không, trực tiếp đuổi người đi.
Trên mạng, chuyện của Hướng Viện đang gây xôn xao dư luận. Chẳng mấy chốc, những thông tin đen tối khác về cô ta cũng bị phanh phui. Ví dụ như lái xe sau khi uống rượu gây thương tật cho người khác. Sau khi bồi thường tiền, Hướng Viện đã ra nước ngoài hưởng thụ, không hề bị trừng phạt. Ví dụ như tát một người mẫu khác ở hậu trường buổi trình diễn thời trang. Còn có việc bắt nạt nữ sinh cùng trường thời trung học, lật đổ quầy hàng của bà lão trước cổng trường, vân vân.
Hướng Viện hoàn toàn trở thành người nổi tiếng trên mạng, cổ phiếu của công ty nhà họ Hướng cũng lao dốc không phanh. Bất kể là tài khoản mạng xã hội của cô ta hay tài khoản chính thức của công ty nhà họ Hướng, khu vực bình luận đều tràn ngập những lời chỉ trích.
Người nhà họ Hướng cũng đã cố gắng liên lạc với Phó Quân Diễm, muốn dàn xếp riêng. Nhưng làm sao Phó Quân Diễm có thể đồng ý.
Bọn họ ngày nào cũng đứng đợi dưới công ty anh, Phó Quân Diễm lười dây dưa với họ, bèn chạy đến văn phòng luật của tôi.
"Thật là bệnh hoạn, đến con gái mình còn không quản được, còn mặt mũi đòi gặp anh dàn xếp riêng."
Phó Quân Diễm dựa vào lòng tôi, nghịch tóc tôi, không quên buông vài câu châm chọc.
"Nói thêm một câu với loại người này anh cũng thấy phí thời gian của mình."
Anh ấy áp sát, khuôn mặt lạnh lẽo áp vào mặt tôi, hơi thở phả lên mặt, khiến tôi rùng mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thien-kim-that-gia-vhdc/13.html.]
"Hôm nay anh đã đưa con trai sang nhà ông bà rồi, chúng ta về sớm nhé."
Anh ấy hạ thấp giọng, khẽ dụ dỗ tôi, ngay khoảnh khắc môi sắp chạm môi, bên ngoài cửa vang lên tiếng ồn ào.
"Xin lỗi cô, cô thật sự không thể vào."
"Tránh ra, nơi tôi muốn đến, chưa ai có thể ngăn cản tôi, Tống Lệ, chị ra đây cho tôi..."
Cửa văn phòng bị đẩy ra, dù tôi và Phó Quân Diễm đã kịp buông tay nhau, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt khiến cô ta nhận ra manh mối.
"Các người... tại sao..."
Cô ta sững sờ, đứng cứng đờ tại chỗ, nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
"Tại sao các người lại ở bên nhau?"
"Không nhìn ra sao, chúng tôi là vợ chồng."
Nói rồi, Phó Quân Diễm đưa tay đang nắm tay tôi ra, chiếc nhẫn giống nhau trên ngón áp út tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
"Không thể nào, sao anh ta lại là chồng chị được, không thể nào, lẽ ra chị phải lấy một tên nghèo rớt mồng tơi mới đúng chứ?"
Tôi đứng dậy bước đến trước mặt Hướng Viện, nhìn cô ta từ trên xuống dưới.
Giây tiếp theo, cái tát của tôi giáng thẳng vào mặt cô ta.
"Hướng Viện, xem ra dù có sống cuộc đời của tôi, cô cũng chẳng khá khẩm hơn là bao."
10