THANH THANH - C14
Cập nhật lúc: 2024-08-25 11:24:21
Lượt xem: 204
Nhưng Lâm Sơ Ảnh lại vòng tay qua eo tôi, ngăn không cho tôi rút lui sau khi thơm.
Cánh tay anh khẽ siết lại, ôm kéo tôi vào trong lòng.
Lập tức, cơ thể chúng tôi áp sát nhau, không một khoảng cách, thân mật khăng khít.
Anh ấy mỉm cười nhẹ nhàng sờ sờ vào bên má tôi vừa hôn, ánh mắt sâu thẳm.
"Phần thưởng này có vẻ không đủ."
"Xem ra, chỉ còn cách tự mình lấy thôi."
Lâm Sơ Ảnh cúi đầu xuống phía tôi, mùi hương gỗ lạnh lẽo lại một lần nữa bao trùm lấy.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
13
Sau khi nụ hôn kết thúc, mặt tôi đỏ bừng, chân tay mềm nhũn, vội vàng đẩy Lâm Sơ Ảnh ra rồi loạng choạng chạy vào trong nhà.
Nhưng khi quay đầu lại, anh ấy vẫn thản nhiên bước theo sau.
Tôi lập tức che đôi môi đang tê dại của mình, cảnh giác nhìn anh ấy:
"Anh vào đây làm gì!"
Lâm Sơ Ảnh cười nhẹ, chỉ chỉ vào bộ đồ trang trọng đang mặc trên người:
"Vừa kết thúc một cuộc họp thì chạy đến đây ngay, anh muốn thay bộ quần áo khác."
Nói xong, anh ấy điềm nhiên lướt qua tôi và đi vào phòng ngủ.
Đúng ha, đây vốn dĩ là căn hộ của Lâm Sơ Ảnh mà.
Tôi ngẫm nghĩ có lẽ bản thân đã quá căng thẳng trong một giây, xem ra tôi đã suy nghĩ quá nhiều.
Sau đó, Lâm Sơ Ảnh đi vào phòng tắm.
Không lâu sau, tiếng nước từ vòi sen vang lên.
Tôi: ???
Rồi khi Lâm Sơ Ảnh bước ra ngoài, toàn thân chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
Tôi: !!!!!!!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thanh-thanh/c14.html.]
Không, lần này chắc chắn không phải do tôi nghĩ nhiều!
Trong phần bình luận tràn ngập không khí vui sướng.
【Cười không nổi nữa, đúng là tự dẫn sói vào nhà mà】
【Hôm nay Thanh Thanh lại bị anh trai xoay như chong chóng rồi.】
【Vợ yêu ngốc nghếch thật đáng yêu, nhìn mãi cũng không chán~】
【Mặt vợ yêu đỏ đến tận cổ rồi, giờ thì tôi đã hiểu thế nào là mỹ nhân thẹn thùng!】
Bị bình luận trêu chọc một hồi, tôi càng thêm ngượng ngùng. Vô thức chạm vào má mình — nóng đến mức có thể chiên trứng được.
Không biết là vì bị lừa lần nữa nên tức giận, hay là vì…
Tôi lén nhìn thoáng qua cảnh đẹp trước mắt, rồi vội vàng che mắt lại, vung tay lung tung về phía Lâm Sơ Ảnh, giọng điệu cứng rắn không chút uy lực:
"Không được lại đây!"
Tiếng cười khẽ vang lên ngay trước mặt, khoảng cách chỉ còn một bước.
"Được thôi, nhưng em cho anh cơ hội để bù đắp xin lỗi, được không?"
Tay tôi bỗng nhiên bị nắm lấy, lòng bàn tay cảm nhận được một dải lụa mềm mại, trơn mượt.
Cái gì vậy?
Tôi không kiềm được hé mắt nhìn — đó là cà vạt của Lâm Sơ Ảnh. Có vẻ vừa được tháo ra, vẫn còn mang theo hơi ấm từ cơ thể.
"Lần trước anh có chút tức giận, không kiềm chế được bản thân."
Lâm Sơ Ảnh cười nhìn tôi: "Là lỗi của anh, lần này, đổi lại Thanh Thanh trói anh, được không?"
【??? Anh trai Lâm đúng thật mưu mô xảo quyệt, quỷ kế đa đoan.】
【Tên nhóc này, tính toán đến mức hạt ngọc bàn tính còn văng vào mặt tôi!】
【Đáng ghét! Vợ yêu đừng thưởng cho anh ta!】
【Khoan đã, chờ một chút, đây gọi là bù đắp gì chứ? Rõ ràng chẳng phải anh ta lời quá sao?】