Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Tử Là Ngoại Thất Của Ta - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-05-19 19:34:14
Lượt xem: 2,854

Ta lân la đến bên hắn, Thẩm Bạch cũng theo sát ta, tò mò nhìn Tạ Thính Hàn.

 

Ta đang định nói chuyện thì Thẩm Bạch nhanh tay nhanh mắt rót một tách trà cho Tạ Thính Hàn, đưa đến trước mặt hắn.

 

Ta: "?"

 

Ta ngẩng đầu lên, Thẩm Bạch cười với ta một cách cẩn thận.

 

"Rầm ——"

 

Tạ Thính Hàn ném bút, cười như không cười nhìn Thẩm Bạch: "Ngươi tên gì?"

 

Thẩm Bạch định mở miệng, lại khựng lại nhìn ta.

 

Ta vội vàng gật đầu: "Hắn hỏi gì thì ngươi trả lời nấy."

 

"Thẩm Bạch."

 

Thẩm Bạch chớp mắt với Tạ Thính Hàn.

 

"Lục Minh Châu là gì của ngươi?"

 

"Sư phụ." Thẩm Bạch đáp.

 

"Ồ?" Ta không hiểu sao lại cảm thấy giọng điệu của Tạ Thính Hàn lạnh hơn: 

 

"Thân thiết quá nhỉ."

 

"Nếu vậy, ngươi hãy gọi ta một tiếng sư nương đi."

 

Ánh mắt Tạ Thính Hàn bình tĩnh, ung dung nhìn Thẩm Bạch.

 

Thẩm Bạch kinh hãi, quay sang nhìn ta: "Sư phụ, như vậy không hợp phép tắc."

 

Tất nhiên ta biết.

 

Nhưng mà——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thai-tu-la-ngoai-that-cua-ta/chuong-10.html.]

 

"Hoặc là gọi, hoặc là tìm sư phụ khác."

 

Nhìn Tạ Thính Hàn giả vờ uy h.i.ế.p hắn trước mặt ta, ta vẫn không nhịn được mà chiều theo hắn.

 

Ai bảo hắn đẹp trai như vậy. Ngay cả khi cố tình làm khó dễ cũng đẹp mắt, khiến người ta không muốn phạt hắn chút nào.

 

Người của ta đương nhiên có thể muốn làm gì chả được.

 

Còn Thẩm Bạch tự dưng muốn nhận ta làm sư phụ, ta đã từ chối rõ ràng rồi, hắn vẫn cứ dây dưa. Trong lòng ta, hắn đương nhiên không bằng Tạ Thính Hàn.

 

Ta lại không ngốc, sao có thể không nhìn ra hắn có mưu đồ khác, tuy không biết hắn mưu đồ gì nhưng nhìn hắn vừa rồi ân cần với Tạ Thính Hàn như vậy thì không giống người tốt.

 

Còn Tạ Thính Hàn, hắn có mưu đồ với ta thì tốt, hắn chỉ mưu đồ của ta, lại không mưu đồ của người khác.

 

08

 

"…" Thẩm Bạch im lặng một lúc, mặt như táo bón, nhỏ giọng gọi một tiếng "Sư nương."

 

Lúc này sắc mặt Tạ Thính Hàn mới dịu lại, nhìn Thẩm Bạch nói: "Không có việc gì thì lui xuống đi, ta và A Diên có chuyện riêng muốn nói."

 

Thẩm Bạch nửa ngày không nhúc nhích, ánh mắt Tạ Thính Hàn càng lúc càng lạnh, ta vội vàng bảo hắn đi ra ngoài.

 

Vừa đóng cửa lại, quay đầu lại, sắc mặt Tạ Thính Hàn càng lạnh hơn, ánh mắt lạnh lùng nhìn ta.

 

Ta khựng lại.

 

"?"

 

Sao còn tức giận hơn rồi.

 

"Giỏi lắm, thế mà còn nhận đồ đệ. Xem ra A Diên rất thích hắn, nơi chốn giữ gìn hắn ta."

 

Tạ Thính Hàn cười giả tạo.

 

Ta lập tức hiểu ra tại sao hắn tức giận, vội vàng đi tới, móc lấy tay áo hắn nhẹ nhàng lắc lắc: "Sao có thể chứ, người ta thích nhất chỉ có chàng thôi, nãy giờ chỉ là không muốn hắn cản trở chàng."

 

Loading...