Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái tử chăn trâu - 5

Cập nhật lúc: 2024-10-04 08:05:58
Lượt xem: 734

13

 

Trước khi Hoàng đế băng hà, ta bảo phụ huynh đưa Tiêu Minh Ấp tới kinh thành.

 

Chỉ mới vài tháng, lần thứ hai nhìn thấy Tiêu Minh Ấp, hắn đã không còn giản dị và lương thiện như lúc chăn trâu. Tuy nhiên, cuộc sống cũng mài mòn khiến hắn cũng không giống Thái tử kiêu ngạo lúc trước.

 

Lúc nhìn thấy ta, vẫn trợn mắt nhìn: “Lý Nguyên Anh! Cô biết ngay, là ngươi phái người nhốt cô lại!”

 

Ta cũng không đáp lời, mà lướt qua hắn, nhìn về phía nữ tử được hắn che chở ở phía sau. Nàng được phu quân của mình bảo vệ, còn ta, tự gả cho Tiêu Minh Ấp, chưa bao giờ được hắn che chở như thế. Nói là vợ chồng nhưng càng giống quân thần. Ta cần chú ý đến cảm xúc của hắn mọi lúc mọi nơi. Đó là một loại tình cảm trong sợ hãi trộn lẫn ái mộ. Thứ nàng ta nhận được, là tình yêu thuần túy nhất của Tiêu Minh Ấp.

 

Nữ tử kia hình như biết thân phận của ta, nhát gan núp ở phía sau Tiêu Minh Ấp, không dám nhìn thẳng ta.

 

Nhận thấy được tầm mắt của ta, Tiêu Minh Ấp càng thêm tức giận: “Cô đang nói chuyện với ngươi, lúc trước nếu ngươi tìm được cô, vì sao không nói tình hình thực tế cho cô biết?”

 

Tay ta giấu dưới ống tay áo siết chặt. Ta ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn hắn: “Hôm nay, ta tới để đưa đồ cho ngươi.”

 

“Thứ gì?”

 

Ta lấy thánh chỉ trong tay ra: “Một là, thánh chỉ lập Hoàng thái tôn, còn lại,... là chiếu thư “qua đời” của Tiêu Minh Ấp.”

 

14

 

“Không có khả năng! Làm sao có thể! Phụ hoàng làm sao có thể tuyên bố ta qua đời! Nhất định là ngươi giở trò quỷ! Ta muốn gặp phụ hoàng! Ta là Thái tử, con của A Nguyệt mới là Hoàng thái tôn!”

 

Mấy tháng trước, A Nguyệt sinh ra một bé trai, là nhi tử thứ tư của Tiêu Minh Ấp. Hiện giờ, được huynh trưởng ta bí mật an trí trong một ngôi nhà ở ngoại ô để chăm sóc.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Không nhìn Tiêu Minh Ấp cuồng nộ phía sau, ta lập tức đi ra khỏi phòng tối. Huynh trưởng chờ ở bên ngoài, nhìn thấy ta thì muốn nói lại thôi. Cuối cùng, vẫn rối rắm nói ra: “Hiện giờ đại nghiệp của Thừa Trạch đã định, muội... vẫn muốn g.i.ế.c hắn sao?”

 

Không biết vì sao, ta nhớ lại vẻ mặt ảm đạm của Thừa Trạch khi nhắc tới phụ thân ngày đó. Cùng chuyện với mấy đứa nhỏ, thỉnh thoảng nhắc tới phụ thân, vẻ mặt đầy vẻ trẻ con.

 

“Trước tiên nhốt hắn lại đã.”

 

Nếu như hắn chịu buông bỏ thân phận, ta sẽ cho hắn rất nhiều tiền, để cho hắn mang theo nữ tử kia cao chạy xa bay. Nếu trong lòng hắn còn có vọng niệm... Vậy cũng đừng trách ta không để ý tình cảm vợ chồng năm đó.

 

15

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/index.php/thai-tu-chan-trau-yemg/5.html.]

 

Tháng 9 năm Càn Nguyên thứ 29, Hoàng đế băng hà. Hoàng thái tôn Tiêu Thừa Trạch kế vị.

 

Sau khi hạ táng tiên đế, Lễ bộ bắt đầu chuẩn bị đại điển đăng cơ của Thừa Trạch. Ta trở thành Thái tử phi đầu tiên của Đại Tề trực tiếp ngồi lên vị trí Thái hậu. Lưu trắc phi cũng được phong Quý thái phi, vào ở cung Chương Đài.

 

Ta cũng từng nghĩ, đời này có thể làm Quý phi cũng rất tốt. Không ngờ vị trí Quý phi này, lại là Thừa Trạch phong cho ta.

 

“Đáng tiếc... Điện hạ không ở bên cạnh ta...” Ngày chuyển cung, Lưu Nhàn đi dạo trong cung Chương Đài, không ngừng cảm khái.

 

Nhắc tới Tiêu Minh Ấp, lại nghẹn ngào rơi lệ: “Phái đi nhiều người như vậy, tại sao vẫn không tìm thấy... Điện hạ đồng ý đưa khóa trường mệnh cho Thừa Du, nhưng vẫn chưa đưa được...”

 

Lúc trước Tiêu Minh Ấp đi Giang Nam thị sát tình hình thiên tai thì bị ám sát. Hắn mất tích gần sông Hoài. Đã từng có người nhặt được ngọc bội Long Văn của Tiêu Minh Ấp ở hạ lưu sông Hoài. Triều đình tìm kiếm Tiêu Minh Ấp đều lấy sông Hoài làm trung tâm, khuếch bốn phía tìm kiếm.

 

Nếu không phải lúc mua sắm tại một thành nhỏ gần biên cương, trong lúc vô tình thủ hạ của huynh trưởng phát hiện Tiêu Minh Ấp, e là không ai có thể nghĩ đến, một người bị ám sát trọng thương lại chạy từ Giang Nam tới biên giới Tây Nam.

 

Nhìn bộ dáng cô đơn của Lưu Nhàn, cuối cùng ta vẫn đi thăm Tiêu Minh Ấp.

 

“Ta cho ngươi hai lựa chọn. Một là buông bỏ tất cả thân phận của ngươi, mang theo thê tử của ngươi cao chạy xa bay, ta sẽ cho ngươi đầy đủ tiền tài, bảo đảm ngươi không phải lo cơm áo cả đời, trước khi đi, ta sẽ cho bọn nhỏ gặp mặt ngươi lần cuối cùng.”

 

“Hai là... chết.”

 

Phụ huynh ta đến bây giờ, vẫn không thể lý giải ta vì sao nhất định phải để cho Tiêu Minh Ấp chết.

 

Ta cũng không biết, rõ ràng chỉ là một giấc mơ. Nhưng thù hận của ta đối với Tiêu Minh Ấp lại chân thật như thế.

 

16

 

Còn hắn từ khi biết tiên đế băng hà, hoàn toàn bộ cam chịu số phận. Hôm nay nghe được ta nói như vậy, chỉ là cười khổ vài tiếng: “Ta còn có lựa chọn sao?”

 

Hắn lựa chọn mang theo người mai danh ẩn tích cao chạy xa bay. Vì thế ta tìm một thời cơ thích hợp, báo tin tức Tiêu Minh Ấp còn sống cho Lưu Nhàn.

 

“Tỷ... tỷ nói cái gì? Tỷ nói điện hạ còn sống? Chàng ở nơi nào? Vì sao chàng còn sống, thời gian dài như vậy không trở về tìm chúng ta?”

 

Ta biết nàng lại có quá nhiều vấn đề muốn biết, dứt khoát thả nàng tự mình đi xem Tiêu Minh Ấp. Ta không ngờ, Lưu Nhàn khi đi vui mừng, khi về lại nổi giận với ta.

 

 

Loading...